Góp nhặt thương yêu

Yêu thương trong... những ngày thương tích lớn

10/10/2021 - 06:46

PNO - Tôi hít thứ oxy được dệt bằng tình cảm, sự quan tâm, thương yêu - những điều đẹp đẽ nhất được trao và đón nhận giữa lúc bệnh tật hoành hành…

“Chào mọi người, mình rời nhóm đây. Mình biết đến nhóm trễ tràng nhưng còn tham gia, mình còn thêm đau lòng, cấu xé lương tâm”. Tôi bấm vào trang cá nhân của tác giả những dòng chữ trên. Ảnh đại diện là một màu đen…

Bắt chuyện, tôi được Lan kể ba cô đã mất sau hơn một tháng mắc COVID-19. Điều khiến cô “đau lòng, cấu xé lương tâm” chính là sự chủ quan, giữ ba ở nhà để chăm sóc. Sau đó, bệnh bất ngờ chuyển biến nhanh, ba cô vào bệnh viện dã chiến và đã không trở về.

“Tôi lo lắng, nghĩ rằng điều kiện sinh hoạt, ăn uống ở bệnh viện không đảm bảo càng ảnh hưởng đến sức khỏe của ba. Nỗi lo đó đã khiến ba tôi mất đi “thời gian vàng” chữa trị” - Lan nói. Khi ba Lan vào bệnh viện, qua kiểm tra, bác sĩ cho hay đường huyết của ba Lan khá cao, lại thêm suy tim - những bệnh nền mà bấy lâu gia đình không hay biết.

Nhóm “F0 tại nhà” chỉ hơn 40 thành viên, do bạn tôi (cũng từng là F0) lập nên sau những ngày thành công trong việc chống chọi với các triệu chứng của bệnh. Ở đó, chúng tôi chia sẻ các kinh nghiệm, kiến thức khi điều trị tại nhà. Tất nhiên, chúng tôi đều được chính quyền xác nhận là F0 đủ điều kiện theo dõi, chữa trị ở nhà, không cần đi cách ly tập trung.

Để được duyệt tham gia nhóm, đầu tiên, các F0 hoặc người nhà của F0 sẽ phải trả lời câu hỏi của bạn tôi: “Anh/chị chắc chắn là F0 không có bệnh nền nào chứ?”.

Kiên trì khuyên F0 đang bệnh nền nhập viện, tận tình giúp đỡ các F0 “mới toanh” đang đầy hoảng loạn là cách của P. - bạn tôi.

Hơn thế, giãn cách dài ngày, bệnh tật cũng cần nhiều thời gian để điều trị, cách ly; với các F0 và người thân đã trở thành F1, P. hiểu, việc đáp ứng các nhu cầu tối thiểu cho cả gia đình như thực phẩm, thuốc men, vật tư phát sinh là vô cùng cần thiết. 

Hoàn cảnh khá giả, P. sắm sẵn hơn 10 máy tạo oxy, 20 thiết bị đo SpO2. P. chia sẻ, đó là những món một F0 tại nhà rất cần, để an tâm và cũng tiện theo dõi các chỉ số oxy, nhịp thở - vốn bất thường ở các bệnh nhân COVID-19.

Vợ P. là dược sĩ, chủ một tiệm thuốc tây. Cũng nhờ đó, bạn tôi có thể cung cấp nhiều loại thuốc như ho, tiêu chảy, nhức đầu - tương đương túi thuốc A của ngành y tế trong điều trị F0. Đặc biệt, qua nhiều mối quan hệ, anh có thể nhờ tiếp tế thực phẩm cho các gia đình F0. Tất cả đều miễn phí. 

Theo dõi sự nhiệt thành, kiên nhẫn của P. trong tương tác để trợ giúp F0 trong nhóm hay cách anh tỉ mẩn gói và chuyển đến cho gia đình F0 nào đó hai ký thịt, mớ trái cây tẩm bổ hoặc dăm gói thuốc đủ các loại lá để xông… cũng thấy ấm lòng. Mới đây, nhóm xuất hiện dòng tin từ một thanh niên: “Bà em đã khá hơn nhiều, cảm ơn nhóm đã giúp đỡ, cảm ơn anh P. đã hướng dẫn cho em”.

Từ đầu, khi thông báo bà nội (72 tuổi) mắc COVID-19, cậu thanh niên trên đã được P. hối thúc đưa bà vào bệnh viện. Bà có bệnh nền, việc kiểm soát các triệu chứng của nhiều căn bệnh đồng thời trỗi dậy cần có sự theo dõi trực tiếp, sát sao của nhà chuyên môn.

Bẵng mấy tuần, cậu thanh niên nọ trở lại nhóm cùng nỗi lo mới. Theo đó, cậu đi cùng bà nội vào bệnh viện dã chiến. Sau gần một tháng, bà đã khỏe và hiện cả hai đang cách ly 14 ngày tại nhà. Tuy nhiên, những ngày ở bệnh viện, bà cậu chứng kiến sự ra đi của hai người cùng phòng. 

“Khi đó, bà em vẫn bình thường, không có biểu hiện lo sợ. Bà rất cố gắng tập trung cho việc điều trị. Thế nhưng, về nhà được mấy hôm, bà em dường như bị sang chấn tâm lý, âu lo và thường nhớ đến chuyện đau lòng. Bà cứ hỏi hoài hai người bạn cùng phòng đâu rồi…” - cậu chốt.

Lập tức giới thiệu một bác sĩ trị liệu tâm lý, P. còn hướng dẫn cậu thanh niên cách chăm sóc bà. Anh khuyên cậu dành thời gian gợi lại trong bà nhiều câu chuyện và hình ảnh đẹp, ấn tượng tốt với con cháu, xóm làng; kể các câu chuyện tích cực đọc được trên báo chí để “kéo” tâm trí bà khỏi những dòng suy nghĩ tiêu cực.

P. quả quyết: “Khi tâm tư vướng mắc và trong khó khăn, con người cần được tiếp nạp oxy cho tinh thần bằng những câu chuyện ấm áp. Ví như lạc loài giữa đêm mù mịt, ta rất vui khi nhìn thấy một mái nhà vẫn đang sáng ánh đèn”.

Tôi xúc động. Thật lòng rất biết ơn P. Anh khác gì một ánh đèn như thế!

Những trải nghiệm và thụ hưởng tình thương, lòng tốt của nhiều người đã giúp tôi chiến thắng bệnh tậtẢnh: Thế Phong
Những trải nghiệm và thụ hưởng tình thương, lòng tốt của nhiều người đã giúp F0 chiến thắng bệnh tật - Ảnh: Thế Phong

Dịch bệnh tàn khốc nhưng dịch bệnh cũng phơi bày và làm sáng bừng những cuộc nâng đỡ, nhường cơm sẻ áo bất kể thân sơ, gần gũi hay xa lạ. Là thành viên của nhóm, tôi cũng trải qua “những ngày thương tích lớn” khi thành một F0 tại nhà, nhận từ P. chiếc máy tạo oxy cho từng cơn ngộp thở.

Cũng những ngày ấy, vật lộn với các triệu chứng của bệnh, tôi đồng thời sống trong sự ấm áp đón nhận tấm lòng của rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp, cả người không quen biết. Đó là buổi sáng của ngày thứ hai phát triệu chứng, khi cơn đau đầu như búa bổ ập xuống khiến nhiều lần tôi phải dập đầu vào tường hòng… nhờ một cơn đau giúp quên một cơn đau; điện thoại báo tin nhắn: “Anh là hàng xóm cách em mấy căn đây. Anh vừa hay tin em bệnh. Cố lên, cần gì nói anh nhé!”. 

Tôi biết người hàng xóm này, song nhiều năm sống cùng chung cư, tôi chưa từng bắt chuyện, thậm chí tránh gặp mặt, tiếp xúc với vợ chồng anh.

Tôi luôn có cảm giác sờ sợ những người đàn ông xăm trổ đầy mình và những người đàn bà nói năng to tiếng. Vợ chồng họ là vậy. Thế rồi, như bắt được vàng, tôi đáp lại: “Em đau đầu quá, cần vài viên giảm đau gấp. Cán bộ phường hứa hôm nay mang túi thuốc xuống cho em, có lẽ họ đến trễ”.

Lát sau, anh nhắn lại rằng đã đặt trước cửa nhà tôi một vỉ thuốc giảm đau, mấy trái cam tươi và hộp sủi C uống để tăng sức đề kháng.

Cũng anh, trong sáng ngày thứ tám, đập cửa ầm ầm hỏi tôi có vấn đề gì không, do vợ anh nhắn gọi nhiều lần mà tôi không hồi âm (tôi chỉ đang ngủ vùi sau một đêm… đánh vật với các cơn ho, tức ngực).

Cũng trong những ngày đau thương đó, dù nhà có đầy đủ thức ăn cho những ngày giãn cách nhưng điều đó không đủ để bạn bè, đồng nghiệp tôi an lòng. Cô bạn tôi thức cả đêm nấu thật nhiều món ăn bổ dưỡng, phù hợp tình trạng bệnh; chia thành từng phần rồi nhờ một đứa em có giấy đi đường mang sang cho tôi.

“Loại” ô-xy được dệt bằng tình cảm, sự quan tâm đã giúp nhiều F0 vượt qua căn bệnh nhẹ nhàng hơn
“Loại” oxy được dệt bằng tình cảm, sự quan tâm đã giúp nhiều F0 vượt qua căn bệnh nhẹ nhàng hơn

Đồng nghiệp tới tấp gửi đến rau củ, trái cây và rất nhiều lá xông đặt trước cửa nhà. Sếp cũng trao cho tôi một “cam kết trợ giúp”: “Bất kể ngày đêm, thấy không ổn hãy gọi cho chị, đừng ngại”. Tôi cũng đã xếp ít vật dụng cá nhân để sẵn sàng nhập viện nếu bệnh tình bất ngờ trở nặng.

Những trải nghiệm và thụ hưởng tình thương, lòng tốt của nhiều người đã giúp tôi chiến thắng bệnh tật. Tôi nghĩ đến những người xung quanh thật nhiều với lòng biết ơn sâu sắc trong vài lúc muốn… buông, thôi không ráng thở nữa. Để rồi lúc mệt quá nằm vật ra đó, kệ… ngộp, tôi tự trách mình đã không xứng đáng với những ân tình đã nhận, lại bật dậy hít thở.

Tôi hít thứ oxy được dệt bằng tình cảm, sự quan tâm, thương yêu - những điều đẹp đẽ nhất được trao và đón nhận giữa lúc bệnh tật hoành hành… 

Tuyết Dân

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI