Xin đừng ngồi nhà mà khen, chê phim Việt

21/06/2022 - 14:17

PNO - "Em và Trịnh" chắc chắn không phải là bộ phim hoàn hảo về Trịnh Công Sơn nhưng vẫn là một phim đáng xem.

 

Cảnh gặp gỡ giữa Trịnh Công Sơn và Khánh Ly ở quán cà phê Tùng
Cảnh gặp gỡ giữa Trịnh Công Sơn và Khánh Ly ở quán cà phê Tùng

Mấy ngày qua, người ta bàn tán nhiều về phim Em và Trịnh. Người khen, kẻ chê, ai cũng có cái lý của mình. Tôi và gia đình cũng đã đến rạp xem phim này. Hơn hai tiếng đồng hồ, phim đã hết, đèn rạp đã sáng, tôi đứng lên nhưng vẫn còn thấy luyến tiếc.

Âm nhạc trong phim chắc không ai có thể chê được. Ngôi nhà đơn sơ dưới ánh sáng của ngọn đèn vàng vọt hay bên ánh lửa chập chùng. Tiếng đọc thư gửi bà Dao Ánh của nhân vật Trịnh Công Sơn trên nền tiếng hát, tiếng ghi ta thùng. Đối với tôi đó là những trường đoạn tuyệt vời nhất của phim. Nó gợi lên những kỷ niệm thuở thanh niên ngồi đàn hát cùng bạn bè, trong đó đa số là hát nhạc Trịnh. Có khi đó là một đêm trước buổi đi lao động ở nông trường. Hay là lúc cùng nhau đến phòng nào đó ở ký túc xá của các bạn nữ sinh viên dự sinh nhật.

Tôi và nhiều người xem khác chưa có dịp gặp gỡ Trịnh Công Sơn bằng da bằng thịt trong đời. Mỗi người cảm nhận hình ảnh của ông theo cách của mình.

Với tôi, Avin Lu và NSƯT Trần Lực chưa thật sự thể hiện cái cốt cách của Trịnh Công Sơn như tôi nghĩ. Avin Lu thì quá ngây thơ không diễn tả được cái băn khoăn của ông trong giai đoạn tuổi thanh niên. Còn NSƯT Trần Lực thiếu sự phóng khoáng, trẻ trung, cuốn hút của Trịnh Công Sơn lúc đứng tuổi.

Không biết những vai diễn Bích Diễm, Dao Ánh, Khánh Ly, Michico có được đoàn làm phim trao đổi với những người hiện còn sống, khi dựng lại hình ảnh của họ lên phim hay không? Nhưng cho dù chỉ là hư cấu, những vai đó vẫn chưa lột tả được nguyên nhân (một cách thuyết phục) mà họ và Trịnh Công Sơn đến với nhau để thành “Em” trong Em và Trịnh.

Phim về những nhân vật lịch sử có nhiều, bao giờ cũng bị soi mói, khen chê lẫn lộn. Em và Trịnh chắc chắn không phải là bộ phim hoàn hảo về Trịnh Công Sơn, người nhạc sĩ thiên tài đã sống và hoạt động âm nhạc trong giai đoạn rất đặc biệt của đất nước. Và vì vậy, người xem lại tiếp tục mong chờ một bộ phim khác nữa về ông. Riêng Em và Trịnh vẫn là một phim đáng xem.

Hiện nay, phim nước ngoài tràn đầy ở rạp, tivi và trên mạng. Phim Việt Nam đang cố khẳng định mình. Một phim Việt không dựa vào kịch bản nước ngoài, không tếu tếu, hài hài, với chút triết lý, đạo đức (không thể tranh cãi) chung chung đã thể hiện sự cố gắng của những người làm phim Em và Trịnh. Tôi chắc chắn rằng nhiều phim nổi tiếng, kể cả phim Mỹ, phim Hàn vẫn có tì vết nếu cố bới tìm. Nếu không có sự ủng hộ của khán giả trong nước thì làm sao họ có thể lớn mạnh, để đưa văn hóa ra nước ngoài được. Vì vậy, hãy đến rạp, xem và cảm nhận. Xin đừng nói không bao giờ đến rạp xem phim Việt!

Nguyễn Huỳnh Đạt

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI