PNO - Mấy tháng nay nhà năm người không tính em bé mà chỉ có vợ chồng Thùy có lương. Chưa kể chị Hai ăn một thực đơn, mẹ chồng một thực đơn khác.
Chia sẻ bài viết: |
Meomeo 04-05-2023 21:11:01
Mình cũng đã từng gặp trường hợp tương tự. Em chồng vô tư ở cũng gần 3 tháng mà ko phụ tiền ăn hay gì cả. Ức chế muốn điện. May mà chồng cũng hiểu chuyện
Thu Thủy 04-05-2023 12:30:55
Mình chắc cũng kéo vali đi , ngột ngạt chịu gì nổi, 1 tháng còn gắng chịu . Bạn ấy giỏi hơn mình chịu 3 tháng cơ
Jennynguyen 04-05-2023 05:47:27
Nếu chưa có con thì ly hôn luôn đi. Kiểu chồng ích kỷ vô ơn chỉ nghĩ cho gia đình cha mẹ chồng, không biết đến sự cực nhọc của vợ. Dù bạn có hy sinh cả đời cũng chỉ bị coi là lẽ đương nhiên. Nghĩ kỹ đi, sống cả đời với người chồng như vậy để được gì?
Người ta xài đồ cũ vì hoàn cảnh, vì thói quen, hay vì một lý do nào khác?
Khi cảm thấy chân như bước đến đường cùng, hãy nghĩ, hãy tìm đến một người để nói ra...
Chuyện mở hay tắt đèn trên giường tưởng “nhỏ như con thỏ” nhưng với không ít cặp đôi lắm khi gây cơm không lành canh không ngọt.
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...
Ngày tôi thông báo nghỉ việc, đồng nghiệp gặng hỏi lý do. Khi biết tôi về quê chăm sóc mẹ bị tai biến, ai nấy đều thương.
Chị Tâm nghĩ đến chuỗi ngày chăm cháu như một sự bắt buộc, tự dưng tâm tư nặng trĩu…
Thay vì im lặng và hờn dỗi, có lẽ các ông chồng nên học cách chia sẻ, bày tỏ cảm xúc.
Đổi từ trà nóng sang trà chanh ướp lạnh cũng có cái hay. Đâu phải cái gì mới mẻ cũng là sai trái, hư hỏng.
Thiền là khi tâm trí tĩnh lặng, loại bỏ những suy nghĩ lo toan, đưa bản thân trở về sự an định. Nhưng tôi lại thiền với cách không giống ai.
Anh nói 3 mẹ con đứng chờ, anh sẽ quay lại để cùng dọn đến nhà trọ, nhưng 10 qua năm anh bặt vô âm tín, hiện nguyên hình kẻ lừa đảo.
Nếu có ai hỏi điều gì gợi cho những người xa nhà nỗi nhớ quê hương nhiều nhất, tôi sẽ trả lời đó là hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng.
Ông bà nhạc rất mừng khi nhận sữa vợ chồng tôi tặng và đã uống hết mấy hộp trong vài tháng...
Những cuộc điện thoại của bố mẹ chất chứa bao lời than thở, trách móc vu vơ khiến lòng Tuấn quặn thắt.
Ở rể, hẳn là điều chẳng người đàn ông nào chọn lựa nếu không phải là hoàn cảnh đẩy đưa, tôi cũng vậy.
Tôi có thể “coi giò coi cẳng” để đánh giá về khoản giường chiếu của các vị hôn phu hay không?
Tôi là đứa con ngoài giá thú. Một bản hợp đồng đã ký giữa nội - ngoại tôi: mẹ tôi phải giao con ngay sau sinh và vĩnh viễn không nhìn con.