|
Vừa mở tài khoản ATM để giao dịch không tiền mặt, chồng nhanh chóng lập quỹ đen qua mặt vợ (ảnh minh họa) |
Bây giờ, chị chỉ ước chồng vẫn… mù tịt công nghệ, dù biết vậy là cổ hủ, lạc hậu, là khác người.
Chồng chị làm thợ hàn sắt cho một xưởng hàn tư nhân. Công việc của anh thường được chủ trả lương vào mỗi cuối tuần. Tuần nào nhà có việc cần tiền gấp, anh có thể nói chủ cho ứng trước. Việc của anh ăn theo sản phẩm, không phải tính lương cứng, vì xưởng chuyên nhận gia công số lượng lớn các đơn hàng cho công ty xuất khẩu.
Tuần nào đơn hàng nhiều, anh tăng ca đến khuya thì tiền lương lãnh rất khá, có khi lên đến gần chục triệu đồng. Vậy nên anh không cho chị đi làm để dành toàn thời gian chăm sóc, đưa rước con đi học.
Trước đây, chị anh lãnh lương xong sẽ đưa hết "tiền tươi" cho vợ, chỉ chừa lại một ít để cà phê hoặc có cần mua thêm quần áo, giày dép thì mua. Chị vốn là người giỏi quán xuyến gia đình, trừ tiền thuê nhà hàng tháng, tiền ăn, tiền học phí và chi tiêu, tháng nào chị cũng để dành lại vài triệu. Cứ mỗi năm là chị mang tiền tiết kiệm ra kiểm đếm, rồi sắm vàng để dành. Đương nhiên, số tiền vàng này chị công khai cho chồng biết. Chị dành dụm để sau này mua 1 căn hộ nhỏ, 2 đứa con lớn dần, không thể cứ chịu mãi cảnh ở thuê trong căn phòng nhỏ xíu cùng với nhiều thành phần dân cư tứ xứ, có cả giang hồ số má tụ về.
Rồi công nghệ ngày càng phát triển. Khi mà ai ai cũng chuộng việc thanh toán không tiền mặt, ông chủ yêu cầu anh mở một tài khoản ATM để nhận, chuyển tiền cho nhanh gọn. Mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Chị cũng phải mở một tài khoản để cuối tuần anh chuyển lương qua. Phải thừa nhận là có tài khoản để giao dịch cũng tiện thật. Từ thẻ ATM, chị lò dò biết cài thêm Momo, ZaloPay... Đi mua hàng trong các cửa hàng tiện lợi, chỉ cần quét mã thanh toán.
Xài thẻ ATM không bao lâu, tiền lương hàng tuần anh “bắn” qua cho chị cứ trồi sụt liên tục, mà đa phần là sụt đi. Chị thắc mắc, anh nói đơn hàng dạo này ít đi, tiền giảm là đương nhiên. Chị vặn lại: "Tại sao đơn hàng giảm mà ngày nào cũng 9-10 giờ tối anh mới về tới nhà?".
Anh cau có vặt lại: "Không có việc làm, anh em thợ hàn trong xưởng bày ra nhậu vài lon cho đỡ buồn".
Hóa ra, số tiền anh ngắt lại đã thành… bia chảy vào bụng mất rồi. Vì cũng không quá thiếu thốn nên chị “cho qua”, không để tâm thêm.
Chuyện chỉ bắt đầu bùng nổ vào cái hôm chồng về khuya, say mèm, lăn ra ngủ không kịp tắm rửa. Lúc anh ngủ say thì điện thoại báo tin nhắn đến. Tò mò, chị mở ra xem. Tin nhắn đến từ bạn nhậu, chụp hóa đơn tiền karaoke lên đến gần 5 triệu đồng cho 2 giờ hát hò.
Chị choáng váng hơn khi trong hóa đơn còn ghi rõ khoản “điều đào” phục vụ. Chị vội lưu hình ảnh chuyển sang điện thoại mình, cố kềm cảm xúc, âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của chồng. Trước giờ chị cũng nghe bạn bè cảnh báo rằng mấy ông ham nhậu thường có thêm khoản “ham của lạ”. “Của lạ” giờ thì đầy rẫy, từ quán nhậu bình dân, vỉa hè, cà phê chòi võng, nhưng “trend” mấy năm nay là karaoke tay vịn. Chị cứ đinh ninh rằng chồng mình trước giờ hiền lành, chỉ biết lo làm ăn… Ai mà ngờ!
|
Anh có những lần chuyển tiền rất mờ ám. Trong đó, một tài khoản nhiều lần nhận tiền là nữ, lần vài triệu đến vài chục triệu (ảnh minh họa) |
Sau nhiều lần khéo léo dò la các “hoạt động” bí mật của chồng và bạn bè anh tại xưởng, chị choáng váng hơn nữa khi biết anh còn dính đến cá độ đá banh. Chầu karaoke hôm nọ cũng là một trong rất nhiều lần anh thua kèo, phải chung độ.
Lần gần nhất anh mới chung 30 triệu đồng, gần bằng một tháng thu nhập. Điện thoại anh không cài mật khẩu, nhưng mật khẩu của app ATM thì anh cẩn trọng giấu tiệt. Chị chỉ còn cách vào tin nhắn SMS để biết được các giao dịch. Càng biết thì tim chị càng thắt lại. Anh có những lần chuyển tiền rất mờ ám. Trong đó, một tài khoản nhiều lần nhận tiền là nữ, mỗi lần vài triệu đến vài chục triệu đồng.
Rõ ràng, anh đã âm thầm lập quỹ đen để phục vụ nhu cầu cá nhân. Mà những nhu cầu này có nguy cơ khiến gia đình tan vỡ. Số tiền trong tài khoản của anh là số tiền anh kiếm được sau này hay trước khi lập tài khoản? Chị không biết. Nhưng chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là anh đã có hành động mờ ám. Chị quyết định chụp lại tất cả bằng chứng, chờ một cuộc đối chất rõ ràng với chồng. Chắc chắn anh sẽ tìm đủ mọi lý do để “hợp lý hóa” các cuộc chuyển tiền này. Nhưng cho dù anh thế nào, lòng tin trong chị ít nhiều đã bay màu.
Bỗng dưng chị tự hỏi, phải chăng công nghệ ngày càng phát triển thì lòng người cũng nhanh chóng đổi thay?
Tử Anh Anh