PNO - Nghĩ cho cùng, vợ chồng cần nhau nhất là lúc ốm đau mệt mỏi. Nhìn cách cư xử vô tâm của vợ khi chồng ốm, tôi thấy chạnh lòng.
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn mạnh cường 03-10-2024 10:20:26
Khi mối tình đầu của tôi tan vỡ, tôi đã nhắm mắt về quê lấy vợ. Khi hai người khác xa và không biết về nhau, khi tôi đến tán thì được cả nhà có ấy quí tôi và sau một tháng tôi yêu và nói gia đình. Tôi thi toàn chủ động. Hỏi thăm cô ấy chỉ trả lời và không thấy hỏi và quan tâm lại. Những khi tôi trở lại Hà Nội làm cô ấy cũng không bao giờ hỏi tôi. Tôi cứ để 3 ngày xem cô ấy có hỏi không, không thấy cô ấy hỏi nên tôi đành phải hỏi , tôi nghĩ khi yêu con trai thường chủ động hỏi nên tôi không nghĩ gì. Khi lấy nhau về và đẻ đứa đầu tôi đã chăm vợ và con. Nhưng khi cô ấy làm dâu cũng chẳng nói chuyện với ai trong nhà, đến một ngày tôi ngã từ trên cây 4 m xuống đường bê tông và may là chỉ rạn hai gót chân và đau ầm ỉ nhưng cô ấy cũng không một lời hỏi và quan tâm chăm sóc. Sau đó tôi bảo vợ bỏ làm công nhân đi buôn bán nhưng cô ấy không nghe. Cô ấy nói khinh tôi. Là con hơn là người không làm được đồng nào, và lúc đó vợ tôi bảo ở nhà trong con 1 tuổi. Muốn lấy 50k mà không lấy nổi, khi tôi quyết định đi buôn bán thì tôi có duyên lên bán đắt hàng, và cô ấy theo luôn, tôi đã tạo dựng được và tôi đã xây nhà to mua ô tô đầu tư đất, và tôi không nghiện gì thuốc lá rượu chè cờ bạc, mà cô ấy vẫn coi thường và ăn nói trống không. Khi tôi ốm hay say mà không thèm quan tâm, và một lần nữa tôi lắp điện ngã từ trên cao 2m xuống đất bị trầy hết một bên người mà vẫn cố đi chợ mà cô ấy không một lời hỏi thăm. Sau khi đẻ 4 đứa tôi toàn chăm từ a-z, việc nhà tôi toàn làm hết. Khi tôi góp ý vợ chồng phải biết quan tâm chăm sóc, có ấy nói có nằm liệt đau mà chăm. Nghe mà nhói lòng. Cho đến bây giờ có ấy vẫn không đổi tính. Giờ tôi chán và không còn tình cảm với cô ấy, muốn dứt, nhưng nghĩ đến 4 đứa con lại đành cố.
Tuấn win 21-02-2024 20:33:39
Tui nằm viện vợ chẳng thèm hỏi một câu. Ở nhà còn đi chơi với bạn bè mà chưa ăn thua gì đây.
Phantheyen11** 20-08-2020 00:43:21
Tôi cũng giống như ông, nhưng được cái ông ơi gần vợ, tôi đi xuất khẩu lao động nước ngoài , nhiều lúc ốm vật vã nhưng vẫn cố lê lết vào bếp cố gắng nấu miếng cơm ăn cho lại sức còn đi làm. Nhưng vợ tôi thì ko dc như vậy , vợ tôi coi gia đình bên vợ là số 1 nhiều khi cả tuần 10 ngày tôi ko gọi về cũng chẳng thấy gọi qua hỏi thăm a đau ốm hay có chuyện gì mà ko thấy gọi,( tôi ko gọi thì cũng chẳng bao giờ gọi cho tôi) tôi làm xa rất nhớ con , nhiều lúc gọi ko bắt máy , buồn thì tắt vui thì nghe, tôi cảm giác như mình là cái máy sản xuất tiền để phục vụ cho nhu cầu tiêu xài của vợ chứ tôi cứ có cảm giác vợ tôi ko xem tôi là chồng đúng nghĩa,( sinh Nhật tôi ngày bao nhiêu vợ tôi chẳng bao giờ nhớ, còn những người khác thì lại nhớ rất rõ). Tôi rất thương ba mẹ vợ nên để cho vợ và con về ở chung với 2 ông bà để tiện việc chăm sóc. Có lần nọ sinh Nhật vợ tôi, tôi thì đi làm đến gần 1h sáng mới về vì phải hoàn thành để kịp giao hàng cho khách, vì các bạn biết rồi nước ngoài họ làm rất chi là uy tín, về hôm sau 7h sáng tôi lại phải lọ mọ lên công ty, kể từ hôm đó đúng như cực hình của tôi, nhớ con da siết nhưng gọi ko dc, nhiều khi gọi đổ chuông lại tắt máy hoặc là đang có cuộc gọi khác. Tôi ở bên nayd bạn bè thì ít , ai cũng có già đình cả nên cũng chẳng có ai tâm sự những lúc vui buồn , chỉ có vợ là thân thiết nhất nhưng nc cũng ko xong, ngày đi làm tối về ngủ thì không sao, nhũng ngày nghỉ thì ngồi đối mặt với 4 bức tường mà nước mắt chảy 2 hàng, nhưng vì thương con m thương vợ mà cố nuốt xuống hứa ko được mềm lòng.
Phantheyen11** 20-08-2020 00:32:05
Ông giống tôi, tôi đi làm nước ngoài, nhiều lúc đau ốm vật vã, đến mức phải bò phải Lê ra bếp gắng nấu miếng cơm ăn mong sao mau hồi phục để cày kéo. Ấy mà nhiều lúc cả tuần tôi ko gọi về hỏi thăm thì cũng chẳng bao giờ gọi cho tôi hỏi thăm a thế nào đau ốm gì ak.
Lúc tôi gọi thì lại trách móc, gọi về ko thèm hỏi han một câu trong khi đó vì thương vợ thương con nên tôi để cho vợ với con tôi về ở với ông bà ngoại.
Nhiều lúc tôi cảm thấy mình như một cỗ máy kiếm tiền để phục vụ cho nhu cầu ăn mặc của vợ tôi chứ k phải là chồng.
Tôi vì muốn sau này có một ngôi nhà nên gom góp tiền công) thêm vay ngân hàng khoảng 500 Tr nhưng tính tình hình như thế hì phải trả mất 5 năm . Tình trạng như thế này tôi cũng ko biết mình có trụ nổi được bao lâu hay là phải bỏ mạng xứ người , nhiều lúc nghĩ mà nước mắt chảy 2 hàng ( sinh Nhật tôi ngày bao nhiêu vợ tôi còn chẳng nhớ nhưng sinh Nhật bà ngoại vợ tôi hay những người khác thì lại nhớ rất rõ)
trang trang 06-05-2020 11:13:09
nhẽ nào vợ bạn dưới 18 tuổi? hay là tiểu thơ đài các? hoặc cô ấy chưa từng thương yêu bạn thật lòng? Chứ các người vợ thực sự yêu chồng và đủ tuổi kết hôn thì chỉ cần nhìn mặt chồng mình thôi là đủ biết anh ấy mệt hay khỏe
Lieutien 06-05-2020 08:34:53
Thường phụ nữ có con, nhất là con còn nhỏ là như thế đấy bạn à. Không chỉ ở bạn gặp như vậy đâu. Đó hình như là quy luật cuộc sống đấy. Không có gì phải lăn tăn. Nếu xem là nhỏ nó sẽ nhỏ, nếu coi là lớn thì hơi” nguy hiểm “ trong cuộc sống vợ chồng. Nên thẳng thắn nói nghiêm túc với vợ. Đừng để âm Ĩ và sẽ suy nghĩ lệch lạc
Thanh 06-05-2020 08:30:16
Có phải tôi đã lo lắng quá nhiều cho vợ nên đã làm cô ấy trở nên vô tâm???
Bạn đã tìm ra câu trả lời rồi đó.
Đọc bài viết của bạn, tôi đã thương lại càng thương thêm những người vợ đảm đang vừa lo việc làm vừa lo cho chồng con nhất là tìm cách tạo thêm thu nhập cho gia đình trong đợt dịch vừa qua. Bạn hãy có một cuộc trò chuyện với vợ. Bạn cứ nói hết những suy nghĩ mà bạn trăn trở trong bài viết. Sau đó xem thái độ của vợ bạn thế nào. Nếu phục thiện thì tốt. Còn nếu xem chồng như cái máy được mặc định điều khiển tự động như trước giờ thì...bye bye đi bạn. Có đâu người vợ vô tâm đến tàn nhẫn như vậy.
Con gái tôi khoe bộ áo dài mới may, rồi lăng xăng gói ghém quà bánh. Sau 22 năm, tết này con sẽ được nhận cha và tổ tông.
Tôi nghĩ mẹ không thích tôi nên bà lạnh nhạt, hóa ra là do tôi...
Tôi và ông xã rất thích tư thế nữ ở trên, nhưng tôi luôn bị giằng co giữa “thích” và “ngại”...
Lên thăm con gái, bà nén tiếng thở dài. Ngày nào cũng thật khuya bà mới thấy con rể về, người đầy mùi bia rượu.
Sau nhiều năm, tết năm nay là tết đầu tiên mẹ con chị về quê ngoại.
Khi tết đến gần, lòng tôi lại thổn thức khi nhớ về cuộc hẹn đầu năm tôi chưa kịp thực hiện.
Dạo đó, nếu bà cứ mãi “cao cao tại thượng” mà chờ ngày con dâu thân thiết, quấn quýt với mình thì không biết bà phải chờ đến chừng nào.
Trong chiếc cặp của Hoàng có đôi bông tai còn trong hộp. Thu biết đó là món quà không dành cho mình, bởi cô chưa từng đeo bông.
Ở tuổi bạn bè đã bắt đầu có quan hệ yêu đương, cháu gái vẫn chỉ biết mình mẹ. Cháu rất sợ chỉ còn một mình.
Thương bạn khó khăn, tôi cho mượn tiền sắm Tết. Chồng tôi biết chuyện vô cùng giận dữ, anh mắng tôi không biết lo toan.
Cả năm tích cóp, bây giờ tiêu tết là hết sạch, những tấm vé máy bay khiến chị Mai căng thẳng, mỏi mệt.
Mỗi dịp lễ tết, tôi kiệt sức vì lo toan quá nhiều thứ. Chồng tôi trọng lễ nghĩa nhưng lại vô tâm với gia đình nhỏ.
Mọi năm, giờ này tôi đang lo sốt vó với áp lực sắm tết, chuẩn bị tết, quà cáp cho nơi này, nơi khác.
Bây giờ thiếu gì phụ nữ đơn thân vẫn sống vui vẻ. Nếu bạn cảm thấy tội nghiệp họ thì e rằng bạn đã lạc hậu.
Trong nụ cười đó, có bao nỗi chua xót nhọc nhằn không ai thấu. Cái gánh nặng gia đình chắc khó mà bứt rời khỏi đôi vai nhỏ nhắn của chị.
Thi thoảng Hải lại hô: "Lát có mấy thằng bạn anh qua uống vài lon". Cái tủ lạnh ngẫu nhiên trở thành tủ chứa bia của ông chồng mê nhậu.
Thực ra thì kim chỉ nam xuyên suốt “màn kịch”của các bà là sự am hiểu và thông cảm tính tạm thời của đa số hỏng hóc trên giường của nam nhân.
Siêu mẫu Vũ Thu Phương gói gọn nguyên nhân chia tay vào 2 cụm từ “quá nhiều sự khác biệt” và “không thể hàn gắn”.