PNO - Anh vẫn còn tình cảm với vợ, nhưng cũng phải khách quan nhìn nhận trong cô ấy còn tình cảm với anh không hay chỉ là sự uất hận, muốn làm bất kỳ cách nào để trả thù?
Chia sẻ bài viết: |
Phụng Trần 04-11-2022 01:41:38
"Tôi không đồng ý ly hôn. Vì tôi không có tình cảm gì với cô gái đó. Tôi cũng là người chu toàn đầy đủ trách nhiệm lo cho vợ con". Từ thâm tâm, anh cho rằng mình có quyền phản bội vợ thì phải. Tôi hình dung ra thêm hai năm trời cô vợ chịu đựng tư tưởng này của anh (nó sẽ bộc lộ qua hành xử thường ngày). Hai năm trời chịu đựng gối chăn với anh. Anh không thể đụng vào vợ. Nhưng vợ dù không muốn vẫn phải chịu đựng khi anh chạm vào. Hai năm dài khủng khiếp. Có lẽ giờ đã đến hạn chịu đựng của cô ấy rồi, nên cô ấy chọn buông tay.
Dù không muốn. Nhưng anh phải chấp nhận thôi. Quãng đời còn lại, nếu xây dựng lại gia đình. Anh nhớ cho là dù "tôi là người chu toàn trách nhiệm với vợ con", không có nghĩa là anh có quyền phản bội.
Em chẳng nên "vui vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì". Rõ ràng là mọi chuyện vẫn còn đang tiếp diễn, và nó khiến em phải đau khổ, mệt mỏi.
Có bao giờ em thử suy nghĩ, em sẽ làm sao trong trường hợp ba mẹ em cũng khó tính và hay xéo xắt với chồng em như vậy?
Em hãy hỏi các con: mẹ phải làm gì lúc này? Và hãy nói chuyện với con một cách tôn trọng, thẳng thắn.
Cần làm gì để chứng minh sự đàng hoàng và trong sáng của mình là việc mà anh ấy nhất định phải thực hiện cho bằng được.
Hãy ngừng xót thương, lo lắng cho kẻ tự hại mình và hại người thân. Chỉ khi nào ở vào đường cùng, may ra anh ta mới tỉnh ngộ.
Sống vật vờ, vô cảm, chịu đựng, bỏ lỡ mọi cơ hội có được hạnh phúc, chẳng lẽ là điều đúng đắn? Không, đó là bạc đãi bản thân đó, em ạ!
Người xưa có câu “thanh giả tự thanh”. Nhân cách em ra sao, lối sống thế nào, tự nhiên người khác sẽ hiểu, không hiểu bây giờ thì mai này cũng hiểu.
Từ cái nhìn tỉnh táo của người ngoài cuộc, Hạnh Dung thấy những lo lắng, băn khoăn của chồng bạn hoàn toàn không vô lý, vô tình như bạn phán xét đâu.
Có biết bao nhiêu kịch bản cầu hôn lãng mạn và đẹp đẽ khiến cô ấy xúc động và bỏ qua cho anh mọi việc.
Đối với mẹ, sự đồng thuận của em rất quan trọng. Hãy nói em mừng khi mẹ gặp được hạnh phúc, nhưng cũng mong mẹ bình an để đón nhận hạnh phúc.
Phải chăng trong cách nói của anh ấy thể hiện phần nào sự xem nhẹ của anh với em và mối quan hệ này?
Hãy quay lại với những vấn đề của mình với chồng, tìm cách sửa chữa nó, thay đổi nó, làm gì đó tốt hơn nếu có thể.
Nếu anh ấy cằn nhằn, khó chịu, cho rằng em làm to chuyện vì một cái ví, thì em hãy cân nhắc lại chuyện tình cảm của em và anh ấy.
Khi đã lập gia đình, phần đông ai cũng muốn có đứa con ruột thịt do mình sinh ra. Hãy trò chuyện cùng chồng để biết anh ấy đang nghĩ gì.
Anh chỉ có thể quyết định tha thứ và cùng hàn gắn, khi nỗi đau trong lòng anh đã lắng dịu phần nào, khi anh đã tạm ổn hơn một chút...
Mẹ em có thể thông cảm với những băn khoăn lo lắng của chồng em khi phải sống cảnh "chó chui gầm chạn", là một điều quá tuyệt vời.
Con nên giúp bạn mình nhìn thấy rõ hơn và tốt hơn điều bạn cần làm, chứ không nên là một người mách lẻo.
Vợ chồng cần xây dựng lòng tin và sự đồng cảm. Em đã chứng tỏ sự thay đổi của mình trong suốt thời gian qua, mong vợ công nhận nỗ lực đó.