Việt kiều về ăn tết chẳng thích ai đón ở sân bay

20/01/2020 - 09:12

PNO - Mọi người đi đón tôi cũng năm bảy lý do, không hẳn vì nhớ thương sau nhiều năm xa cách mà có khi do cái mác “Việt kiều” của tôi.

Xuống sân bay vào lúc nửa đêm, chứng kiến cảnh nhiều người chen nhau trước rào chắn, cố ngóng tìm người thân, trên sảnh nhà chờ ga quốc tế người già, trẻ nhỏ nằm ngồi la liệt vì quá mệt mỏi, tôi cảm thấy may mắn vì trong số đó không có người thân của mình. Tôi gọi điện báo cho ba mẹ rồi tự bắt xe về nhà mà không hề thấy tủi thân, trong khi những người đi cùng chuyến bay có cả chục người ra đón. 

Lần đầu tiên về nước, tôi cũng được người thân họ hàng thậm chí cả hàng xóm đón tiếp ngay tại sân bay như thế. Nhưng hai lần gần đây, tôi tìm cách để tránh chuyện đó vì thấy không thoải mái và khỏi phiền phức cho mọi người.

tôi cảm thấy may mắn vì trong số đó không có người thân của mình
Ở sân bay, tôi thấy may mắn vì trong biển người vật vã chen lấn để đón Việt kiều về nước ăn tết không có người thân của mình. Ảnh minh hoạ

Tôi đi du học rồi định cư ở nước ngoài đã gần 15 năm. Do có điều kiện nên cứ năm năm một lần, tôi mới sắp xếp về quê đón tết cùng gia đình. Quả thật, lần đầu trở về, tôi vui mừng vô cùng khi bước xuống sân bay đã được đông đủ bà con họ hàng và gia đình ra đón. Ai nấy tay bắt mặt mừng, chen lên trước để ôm tôi cho bằng được.

Khi biết để đi đón tôi, mọi người đã phải gác công việc bộn bề của những ngày giáp tết, thuê xe vượt gần 200km để lên thành phố, chờ đợi mỏi mòn ở sân bay trong cảnh đông đúc gần cả buổi, tôi rất cảm động. Nhưng tôi thấy ái ngại khi ông nội gần 80 tuổi và mấy đứa cháu nhỏ cũng đi theo bị say xe vật vã trông tội nghiệp.

Tôi hỏi ba sao lại để mọi người đi vất vả như thế, ba mới giải thích: “Con không hiểu tâm lý người ở nhà muốn gặp con như thế nào đâu, vả lại ông và các cháu ít khi được lên thành phố, nhất là vào sân bay quốc tế nên muốn đi theo để mở mang tầm mắt”.

Nghe ba nói vậy, tôi thấy thật ấm áp trước tình cảm chân thành mà mình nhận được. Nhưng khi vừa lên xe, một người chú họ đã gợi ý tôi đưa cả nhà đi ăn nhà hàng rồi vào siêu thị mua sắm vì mấy khi mọi người được lên thành phố đón Việt kiều.

Thật sự, lúc đó tôi thấy khá mệt mỏi sau một chuyến bay dài chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi nên không biết trả lời ra sao. Rất may, ba tôi đỡ lời, hẹn mọi người dịp khác vì giờ đã muộn, nếu không về ngay thì đến khuya vẫn chưa tới nhà. Về đến nơi, ai nấy đều bơ phờ sau thời gian chờ đợi chen lấn ở sân bay và ngồi xe đường dài nhưng có mấy người cứ nấn ná lại nhà tôi uống nước trà.

Lúc đó, tôi tắm rửa xong và chuẩn bị vào phòng đi ngủ thì mẹ tôi nhắc: “Con có quà gì thì đem biếu, để mọi người còn về”. Tôi ngạc nhiên trước lời nói của mẹ và hiểu ra vì sao khuya rồi mà họ vẫn chưa về.

Khổ nỗi, tôi chỉ mua ít bánh kẹo mang về cho các cháu chứ không chuẩn bị quà cáp gì do giới hạn hành lý và cứ nghĩ, giờ trong nước gì cũng có mua sau cũng được. Bất đắc dĩ tôi đem cho mỗi người một gói kẹo làm quà trước ánh mắt ngỡ ngàng của người nhận.

Mỗi lần về quê ăn Tết, tôi chỉ báo cho ba mẹ biết nhưng không nói thời gian cụngồi thẩn thờ, uể oải ở sân bay chờ đợi để đón tôi thể vì không muốn người thân 
Mỗi lần về quê ăn Tết, tôi chỉ báo cho ba mẹ biết nhưng không nói thời gian cụ thể vì không muốn người thân ngồi chờ đợi để đón tôi. Ảnh minh hoạ

Thím tôi thở dài buột miệng hỏi: “Chỉ có thế này thôi à”, khiến tôi đứng hình. Hôm sau gặp lại anh hàng xóm có đi đón mình, tôi chào hỏi mà không thấy đáp. Anh đã thấy nhìn tôi bằng ánh mắt khác chứ không còn nồng nhiệt hồ hởi như lúc gặp ở sân bay.

Tôi mới thấm thía, mọi người đi đón tôi cũng năm bảy lý do, không hẳn vì nhớ thương sau nhiều năm xa cách,  mà vì cũng cái mác “Việt kiều” của tôi. Bởi khi tôi đi, chẳng thấy người quen nào đi tiễn ngoài ba mẹ và mấy anh chị em ruột. Từ lần đó, mỗi lần về quê ăn Tết, tôi chỉ báo cho ba mẹ biết chứ không thông báo rộng rãi cho bà con họ hàng như trước.

Tôi chỉ nói khoảng thời gian về còn ngày về không cụ thể vì không muốn ba mẹ ra ngồi thẩn thờ, uể oải ở sân bay chờ đợi để đón tôi. Khi xuống sân bay, tôi mới gọi cho gia đình báo là đã tới nơi rồi gọi taxi về. Bất đắc dĩ lắm tôi mới nhờ đứa em họ đang học ở thành phố ra đón.

Những lần về một mình như thế, tôi thấy nhẹ nhàng hơn. Bởi vậy thấy cảnh hàng ngàn người vật vã chờ đợi ở sân bay để đón người thân ở nước ngoài về ăn tết, tôi tự hỏi: những người được đón liệu có vui vẻ gì không?

                                                                                                           Nhung Nguyễn

 

 

 

 

 

 

 

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(2)
  • son le 23-01-2020 09:36:58

    Tôi mỗi khi về hay đi khỏi Việt Nam đều tự lo một mình không muốn ai đưa đón, tâm lý ngày xưa Việt kiều chưa về VN nhiều thì bỡ ngỡ cái quan trọng là hệ thống liên lạc không như bây giờ nên người thân đón vì sợ bị trấn lột. Còn người ở việt Nam bây giờ thu nhập cao như bạn Bao Công nói thì thật chúc mừng, đáng ngưỡng mộ. Còn riêng danh xưng Việt kiều khg phải thích mà là bị gắn cho (ngày xưa giá cả dịch vụ cho Việt kiều cao hơn người trong nước), người trong nước bây giờ thu nhập cao mà kiều hối hàng năm trên mười mấy tỷ USD cái nầy có lẽ nên xét lại vì thật ra để có tiền gởi về họ phải hạn chế tiêu xài và làm việc rất vất vả. (còn tầm vài chục triệu một tháng thì đếm không xuể thậm chí còn mua nhà bên Mỹ, bên Singapore vài triệu đô 1 căn, mua xe hơi 5, 10 tỷ 1 chiếc là chuyện thường. Tác giả 5 năm mới về Việt Nam 1 lần nên sự hiểu biết về đất nước đương nhiên là lạc hậu và có vẻ còn thích cái danh xưng Việt kiều.)

  • bao công 20-01-2020 15:19:00

    Những cái kiểu đón như thế này thì trước đây khoảng 20 năm là có, giờ thì bớt nhiều lắm rồi chỉ còn ở những gia đình thất nghiệp, những người như tác giả đã nói là đi đón không phải vì thương nhớ mà vì quà cáp, tiền đô Bây giờ ở Việt Nam những người có thu nhập tiền tỷ hoặc vài trăm triệu một tháng không phải là ít còn tầm vài chục triệu một tháng thì đếm không xuể thậm chí còn mua nhà bên Mỹ, bên Singapore vài triệu đô 1 căn, mua xe hơi 5, 10 tỷ 1 chiếc là chuyện thường. Tác giả 5 năm mới về Việt Nam 1 lần nên sự hiểu biết về đất nước đương nhiên là lạc hậu và có vẻ còn thích cái danh xưng Việt kiều.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Đối phó với... nỗi buồn sau ân ái

    Đối phó với... nỗi buồn sau ân ái

    03-11-2024 21:55

    PCD dù không được xếp vào dạng rối loạn tâm thần nhưng đa phần đều có dính líu tới các khúc mắc âu lo, trầm cảm, chấn thương tâm lý không tên.

  • Con trai và con dâu quá hiện đại

    Con trai và con dâu quá hiện đại

    03-11-2024 06:34

    “Mọi thứ hiện đại, thích thật!”, mẹ tôi thốt lên như vậy mỗi lần lên thăm vợ chồng em trai ở trên thành phố.

  • Trả lại vẻ đẹp cho yoga, được không?

    Trả lại vẻ đẹp cho yoga, được không?

    02-11-2024 17:37

    Yoga mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe, nhưng một số chị em sử dụng yoga như hình thức khoe thân phản cảm.

  • Cưới một... "người hùng"

    Cưới một... "người hùng"

    02-11-2024 12:42

    Bao lần Hạnh khổ sở, cằn nhằn, giận hờn vẫn không thay đổi được Dũng. Dũng nói: "Tính anh vậy rồi, thấy chuyện bất bình là không nhịn được".

  • Kính trọng chồng

    Kính trọng chồng

    02-11-2024 06:14

    Ngẫm kỹ, hôn nhân chỉ thực sự ý nghĩa và có cơ sở lâu bền khi vợ biết kính trọng chồng.

  • Ghen với con dâu

    Ghen với con dâu

    01-11-2024 12:13

    Chuyện mẹ chồng ghen với con dâu những tưởng xa lạ nhưng thực sự vẫn xảy ra, đầy oan trái.

  • Cuộc tình này chấm dứt là đúng

    Cuộc tình này chấm dứt là đúng

    01-11-2024 06:22

    Chị quen anh qua mai mối, người dì nói chị đã lớn tuổi, cần một người yêu thương. Chị chưa yêu lần nào, nên cũng vui vẻ cho mình một cơ hội.

  • Bình bình an an bên nhau

    Bình bình an an bên nhau

    31-10-2024 15:36

    Bình yên ngoài đời khác trong phim lắm, đâu phải kiểu sáng ngắm bình minh, chiều xem hoa nở; bởi cuộc đời đâu phải một đoạn ngôn tình lãng mạn.

  • Mua sắm đi, con gái!

    Mua sắm đi, con gái!

    31-10-2024 06:14

    Thanh xuân của tôi không đánh dấu bằng một tài khoản tiết kiệm nhiều con số, mà là những trải nghiệm quý báu, những giây phút thăng hoa vui vẻ.

  • Tái hôn vội để chồng cũ thấy mình... có giá

    Tái hôn vội để chồng cũ thấy mình... có giá

    30-10-2024 12:03

    Chị ly hôn sau 30 năm chung sống với anh chồng đẹp trai. Trước đó, chị chỉ khoe cuộc hôn nhân mỹ miều, hạnh phúc.

  • Vì con hay vì mình?

    Vì con hay vì mình?

    30-10-2024 06:18

    Trên sàn diễn đó, cha mẹ là những diễn viên, con cái là khán giả, ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng sau này.

  • Lấy chồng nuôi cả nhà chồng

    Lấy chồng nuôi cả nhà chồng

    29-10-2024 18:10

    Sự việc này cô chưa biết giải quyết sao, cứ nghĩ tới công sức vất vả cả tháng, rồi đưa hết cho mẹ chồng thì quá ấm ức.

  • Sao cứ phải tự làm khổ mình!

    Sao cứ phải tự làm khổ mình!

    29-10-2024 15:10

    Trong một lần vợ chồng tranh cãi, anh nói rõ quan điểm: “Nhà này không ai bắt em như thế cả, tự em làm rồi than vãn gì”.

  • Thất nghiệp thì đi bán hàng cho vợ

    Thất nghiệp thì đi bán hàng cho vợ

    29-10-2024 06:07

    Tôi thường nghĩ về những đôi vợ chồng trẻ chọn chợ làm nơi sinh nhai. Tôi cũng hay nghĩ về những người mất việc trong thời kỳ kinh tế khó khăn này.

  • Chồng vô cảm

    Chồng vô cảm

    28-10-2024 18:23

    Với người chồng vô cảm, nếu nhận ra “bộ mặt thật” chỉ sau một lần biến cố, thì người vợ chẳng nên níu kéo, chần chừ.

  • Đàn bà uống rượu

    Đàn bà uống rượu

    28-10-2024 15:35

    Chuyện uống rượu bia của đàn bà thời nay không còn quá xa lạ. Có quán nhậu nào không có phụ nữ?

  • Dù mẹ không còn bên tôi

    Dù mẹ không còn bên tôi

    28-10-2024 06:37

    Từ mùa cuối năm của năm 2020, những ngày lễ, những kỳ nghỉ hoặc du lịch thú vị đã không còn ý nghĩa với tôi nữa khi mẹ không còn.

  • Giao bếp cho chồng

    Giao bếp cho chồng

    27-10-2024 16:14

    Chị biết chồng vẫn ăn được món đó nhưng anh nói thế để có ý nhắc nhở vợ, nên chị càng buồn lòng.