PNO - Làm được gì lúc này để có thể biết được tin con, chị cũng phải làm hết, kể cả đăng tin trên mạng xã hội hay báo công an.
Chia sẻ bài viết: |
Lý Lan 04-03-2024 14:34:35
Con mình cũng vậy. Bỏ nhà đi khi mình k cho đi chơi khuya. Thế là đi luôn với đúng bộ đồ trên người. Nhưng vẫn chịu đi học. Mình đến trường thì k nói gì. Mà cũng ko về. Ở nhà bạn. Đúng 1 tuần. Mình đã nhắn tin và nói mãi mới về. Đúng là tuổi ẩm ương.
Mỹ Linh 01-03-2024 11:45:28
Còn nước còn tát bạn à, không rốt ráo tìm con bây giờ thì bạn còn chờ đến bao giờ?
Tâm An 01-03-2024 11:14:43
Tui vẫn không biết suốt một năm qua, vì sao bạn không cố gắng đi tìm con? Vì sao bạn ko báo công an? Và bạn đã thực sự tìm hết mọi cách chưa?
Thanh Lan 01-03-2024 07:58:08
Một người mẹ quá... mạnh mẽ.
Nhị Cát 01-03-2024 07:56:22
Có lẽ mâu thuẫn mẹ con của chị phát xuất từ sự quá cứng rắn, xa cách, không biết thấu hiểu của chị.
Lệ Thu 01-03-2024 07:54:59
Có lần, con tôi cũng giận dỗi bỏ đi. Lúc đầu, tôi cũng nghĩ là nó đi chút nó về. Nhưng thấy nó kg về, tui hốt hoảng đi tìm thì thấy nó ngồi ở quán cf gần nhà. Lúc về, nó khóc nức nở, hỏi sao lúc con bỏ đi mẹ không giữ con lại... Tôi mới hiểu ra con chỉ muốn mình thể hiện là mình thương yêu nó.
Mỹ Hà 01-03-2024 07:51:32
Chị thật là có trái tim sắt đá. Con tui mà bỏ đi 1 ngày tui đã không chịu nổi, phải đi tìm khắp nơi, lật tung mọi thứ lên. Chị chịu đựng đến 1 năm thì thật là không hình dung nổi.
Hãy nói với anh rằng chị muốn con có một hình ảnh tươi sáng, đẹp đẽ về phong tục tết chứ không phải những gì chị đã nhìn thấy 2 năm qua.
Thời gian qua, chắc ba em đã nguôi giận ít nhiều. Cha nào cũng rất thương con gái, thương nhiều nên giận nhiều mà thôi!
Tìm kiếm trong gia đình sức mạnh và niềm tin, trong tận cùng khổ sở vẫn nhìn thấy hạnh phúc gia đình là điểm sáng lớn nhất để đi tới.
Phải trút xuống tất cả những lá già lá cũ thì hoa mới về, xuân mới đến. Mình không tự trút được thì phải kiếm ai đó lặt lá cho mình.
Một phần mềm do khoa học tạo nên làm sao có thể có được cảm xúc để có thể trở nên gần gũi, thân quen với bạn đọc như vậy?
Em thử thủ thỉ tâm sự với mẹ chồng, ba chồng và chồng... về nỗi lòng, mong ước của mình: được về ăn tết cùng cha mẹ.
Trong thời gian đi chơi, gia đình em nên duy trì kết nối với ông bà, hỏi thăm chuyện tết ở nhà.
Dọn tết chính là dọn tâm trạng trước hết. Hãy d ọn cho lòng mình được vui vẻ, nhẹ nhàng.
Anh không nên cứ ôm trong lòng nỗi niềm mà cần nói cho vợ biết điều anh mong muốn.
Em hãy mềm mỏng, nhẹ nhàng nhưng hết sức cương quyết để chồng hiểu rằng nếu anh ấy tự lo được thì em sẽ không can thiệp.
Hãy giúp anh hiểu rằng chuyện họp mặt gia đình chị, thăm hỏi chúc tết cả gia đình chị là quan trọng, nhất là trong cái tết đầu tiên anh làm rể.
Cha mẹ nào cũng muốn con được hạnh phúc, cũng chỉ yên tâm khi thấy con có nơi có chốn.
Nghĩ cho mình và nghĩ cho người là một trong những nguyên tắc tốt đẹp nhất để có thể sống cùng nhau một cách hòa hợp, vui vẻ.
Hãy nhìn về phía trước để xem chồng em sẽ cư xử thế nào trong tương lai.
Anh ta xin em cho thời gian là bao lâu và theo em, liệu anh ta có thể dứt bỏ được hoàn toàn hay không?
Hãy khép câu chuyện này lại và tự an ủi bằng câu mọi người hay nói: "Không có duyên với nhau thôi mà!".
Với sự mạnh mẽ và dũng cảm đó của chị, Hạnh Dung nghĩ rằng những lo lắng của ba mẹ chị là vô ích.
Vấn đề của vợ anh ít nhiều cũng bắt nguồn từ chính anh, từ những mâu thuẫn gia đình mà anh không cố gắng giải quyết dứt điểm