Về quê, nghe lúa đồng dâng hương

07/07/2017 - 16:15

PNO - Trẻ con sẽ tìm thấy rất nhiều bài học khi được trao cho niềm tin và đẩy vào cuộc sống bình dị, ấm áp.

Từ năm học lớp 4 trở đi, tôi đã có một đặc ân: được tự về quê mỗi kỳ nghỉ hè. Mẹ tôi khuyến khích con cái sống tự lập từ rất sớm nên việc để một cô nhỏ mới tám tuổi tự đi xe gần 70 cây số về quê là bình thường. 

Ve que, nghe lua dong dang huong
 

Về quê vui nhất khi gặp ngày mùa. Những chiếc xe bò chở lúa về tận sân nhà. Phát hiện ra cháu gái từ xa, xe bò của cậu dừng, chờ tôi chạy lại, nhảy thốc lên xe. Ngồi trên đống lúa chật kín, nhìn xung quanh những xe bò khác cũng có dăm ba đứa nhỏ cheo veo trên đó theo mẹ theo cha ra đồng, mặt mày lem nhem nắng gió, bùn đất. Đứa này nhìn đứa kia có khi chẳng cần trò chuyện, chỉ khúc khích cười cũng có một cảm giác vui vui rất lạ.

Máy suốt lúa cậu để ngay bên cổng vào nhà, tiếng đạp máy, tiếng máy suốt rào rạt khắp đường làng ngõ xóm. Mợ tôi khéo lấy lòng trẻ con, dúi riêng vài nắm lúa nếp hạt mẩy tròn để đãi “khách thành phố”. Mùi lúa nếp mới gặt về thơm lừng ấm áp. Thích nhất là ngồi bên bếp lửa chờ nếp rang xong, mỗi đứa nhỏ lại được mợ dúm cho một chút, chờ nguội trút vào túi áo. Một nhúm lúa nếp rang thôi nhưng đứa nào đứa nấy làm như đủ đầy sung túc lắm, vừa nhằn lúa ăn, vừa râm ran đủ chuyện. 

Cậu họ tôi chỉ hơn tôi vài tuổi, thường nắm theo cục đất sét mềm mịn lấy từ đồng về. Cậu khéo tay, tỉ mẩn nặn hình ô tô, con chó, con chuột… Hai cậu cháu cùng hong cho khô và tôi thường được cậu tặng hết khi trở lại thành phố. Bà ngoại không quên gửi bác tài xế vài chục cân gạo mới cho mấy mẹ con. Năm nào cũng như năm nào, chỉ chừng đó chuyện, nhưng tôi vẫn háo hức kể chuyện mùa gặt cho mẹ, mẹ vẫn háo hức lắng nghe bên bát cơm thơm ngọt mùi gạo mới. 

Vào một chuyến tự về quê, năm lớp 5, tôi đã cao hứng tham quan lèn Bảo Nham - một cảnh đẹp mà cô bạn quê Yên Thành rất tự hào, từng kể đi kể lại. Từ chân lèn, tôi ì ạch bước đến đỉnh. Bất ngờ, ngờm ngợp trên đỉnh lèn là gió đồng thông thốc thổi thơm hương lúa mới. Bên dưới là những thảm lúa vàng dựa nhau chờ gặt hái, tạo âm thanh xào xạc, vang vang.

Đó là lần đầu tiên tôi được ngắm một thảm lúa mênh mông từ trên cao. Bất chợt, tôi lẩm nhẩm hát bài hát yêu thích: “Em đi giữa biển vàng, nghe mênh mang trên đồng lúa hát. Hương lúa chín thoang thoảng bay, làm lung lay hàng cột điện, làm xao động cả rặng cây…”.

Nhiều đứa trẻ 8X không có khái niệm đi du lịch hè, tham gia những lớp học kỹ năng… nhưng tôi vẫn nghĩ, những chuyến đi đầu tiên trong đời tôi mà mẹ tin tưởng giao cho, đơn giản như một chuyến về quê vào mùa gặt cũng đủ đầy cảm xúc và kỹ năng để mình khôn lớn. Trẻ con sẽ tìm thấy rất nhiều bài học khi được trao cho niềm tin và đẩy vào cuộc sống bình dị, ấm áp. Đó là kinh nghiệm tôi rút được từ mẹ, nhưng không dễ để áp dụng cho những đứa trẻ thế hệ 10X của mình. 

Khôi Nguyên Thảo

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI