Về già ở với ai?

11/01/2019 - 18:00

PNO - Có phải cách ông bà, cha mẹ đối xử với con cháu trước kia thế nào thì cái kết họ nhận lại sẽ như thế ấy?

Tình cờ gặp lại bà hàng xóm cũ, mới hơn một năm mà trông bà yếu đi thấy rõ. Bà than không chỉ do căn bệnh tiểu đường đang hành hạ mà số bà còn khổ đường con cái. Ở tuổi bảy mươi, trong khi người ta đã thong dong tận hưởng cuộc sống bên con cháu, vợ chồng bà vẫn lây lất ở nhà thuê rày đây mai đó. Nhìn bà không ai không mủi lòng. Nhưng nhớ lối sống của vợ chồng bà trước đây, tôi nghĩ hoàn cảnh bây giờ cũng do cái nghiệp mà ông bà đã tạo. 

Thời còn trẻ, bà ít chịu làm lụng, chỉ sống dựa vào chồng. Bà nghiện tứ sắc đến nỗi con cái bỏ mặc cho mẹ ruột chăm sóc để nướng mình trên chiếu bạc. Chồng bà làm thầu xây dựng, lúc thuận lợi phất lên như diều gặp gió. Rồi ông có nhân tình, tiền bạc như gió vào nhà trống. Con cái khổ sở, có đứa phải bỏ học sớm. Lớn lên, các con lập gia đình, lần lượt ra riêng. Căn nhà của ông bà bán đi để trả nợ hai vợ chồng, còn dư chút ít chẳng đủ mua căn nhà nhỏ nên đành ở nhà thuê. Bà bảo, con cái có đứa khá giả nhưng chẳng đứa nào để ông bà về ở chung. Bà cho rằng, các con nghe lời vợ, chồng nó nên ông bà chẳng được nhờ. Tôi trộm nghĩ, có khi do các con giận cha mẹ trước kia chẳng lo cho con cái.

Ve gia o voi ai?
Về già ở với ai còn tùy cảnh, tùy nhà

Một người bà con xa của tôi thích ở một mình cho yên tĩnh, ông không thích bị trẻ con quấy rầy. Khi ông qua đời sau cơn tai biến mà mấy ngày sau mới được phát hiện, hàng xóm có người trách con cái sao vô tâm. Có phải cách ông bà, cha mẹ đối xử với con cháu trước kia thế nào thì cái kết họ nhận lại sẽ như thế ấy? Nghe có vẻ sòng phẳng nhưng rõ ràng là, không thể trông mong con cháu yêu thương, chăm sóc mình hết lòng khi giữa hai bên không có tình nghĩa sâu nặng với nhau trước đó.

Nhiều bậc cha mẹ lại thích ở chung với con cháu, phần cho đỡ cô quạnh nhưng đa phần vì thương con cháu nên muốn gần gũi. Chị bạn tôi kể, vợ chồng chị định chia hết tài sản cho các con, phần con út nhiều hơn, rồi về ở với vợ chồng con út. Nhưng chị còn do dự vì ai cũng khuyên chị phải giữ căn nhà để ở, không chung đụng con cháu, dâu rể cho đỡ phiền. Ngoài ra phải giữ lại một ít của cải phòng thân, đỡ phụ thuộc con cái lúc tuổi già. Con cháu đứa nào thương mình tự khắc sẽ quan tâm chăm sóc, chứ không nhất thiết phải ở chung. Nói ra nghe phũ phàng, nhưng sự đời khó nói trước chuyện gì. Nay vợ chồng chị còn khỏe, tiền bạc rủng rỉnh nên mọi chuyện dễ dàng, cả nhà vui vẻ. Sau này già yếu, bệnh tật, trái tính trái nết, sẽ thành gánh nặng cho con. Con ruột chưa biết chừng có chịu được tâm tính của người già không, nói gì dâu rể, trong khi ai cũng có bố mẹ ruột để lo.

Bởi vậy, về già ở với ai còn tùy cảnh, tùy nhà. Cũng có người quan niệm: cuộc sống như dòng chảy xuôi về phía trước nên dẫu trước đó, mình đã làm được bao nhiêu điều tốt đẹp cho con cũng đừng mong sau này sẽ được con cái đối đãi hệt vậy để không thất vọng khi mọi chuyện không như ý. 

Lê Thị Ngọc Vi

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI