Vào đại học chỉ là bước chân đầu trên con đường hun hút

27/08/2020 - 17:45

PNO - Bắt đầu từ đây, những việc của con, ba mẹ chỉ có thể gợi ý, còn việc quyết định cuối cùng là tùy thuộc vào con.

Gửi Bin Tồ, con trai mẹ

Vậy là con cũng đã biết điểm kỳ thi trung học phổ thông quốc gia căng thẳng. Chỉ có hai ngày thi thôi, nhưng chẳng khác nào màn trình diễn trên sân khấu, để có dăm ba phút biểu diễn trước khán giả, người nghệ sĩ đôi khi phải mướt mồ hôi trên sàn tập hằng tháng trời ròng rã. Con đã phải miệt mài suốt 12 năm qua, nhất là năm cuối cấp - năm 2020 - đầy áp lực và biến động này.

Hôm ấy, con khá hài lòng khi thi xong - mẹ chúc mừng con. Đối với mẹ mà nói, dẫu kết quả thi có như thế nào thì điều mẹ quan tâm hơn cả là trong quãng đường dài đã qua con “học” được gì mới là quan trọng nhất. Bởi lẽ những điểm số tốt hay chưa tốt, cũng như sự thành công hay chưa thành công trong đời của một người suy tận cùng rồi cũng sẽ như thứ cầu vồng đẹp đẽ trên bầu trời.

Nó nhất thời và chóng vánh lắm, không bằng thứ người ta thật sự học hỏi được. Chưa kể nó cũng không phải là kim bài bảo chứng cho hai chữ hạnh phúc mà mẹ muốn sẽ luôn ở cạnh con.

Để chạm đến hạnh phúc - một trạng thái tạm hiểu đơn giản là an vui hài lòng - người ta cần nhiều thứ lắm. Mà bằng cấp, địa vị, tiền bạc, sự ngưỡng mộ từ người khác dành cho mình chỉ là một trong vô vàn những điều cần có. 

Ở tuổi này - tuổi 18, cái tuổi mà sáng sáng con còn dè dặt xin tiền ba mẹ, cái tuổi mà đi chơi phải về đúng giờ, cái tuổi mà bạn bè của con là ai phải nói cho ba mẹ biết, những điều mẹ nói có lẽ con chưa hiểu hết. Con đang cảm thấy, có tiền ắt phải sướng lắm. Con có thể thoải mái mua những đôi giày thời thượng nhất, chiếc xe máy “chiến” nhất, điện thoại “mượt, đỉnh” nhất để bạn bè không thôi trầm trồ. Con đang cảm thấy còn gì sướng cho bằng được người khác ngưỡng mộ.

Ví như trở thành một ngôi sao hay một doanh nhân thành đạt, ví như nắm tay một cô bạn gái thật xinh đẹp tung tăng khắp nơi…

Con nhớ có lần khi con phàn nàn “thật trẻ trâu” về việc tại sao con phải ngồi nặn đất sét cùng em không? Lúc ấy mẹ đã hỏi con: con thích ra sân bóng? Con thích đi ăn đồ nướng và đi xem phim với bạn phải không?

Nhưng em 4 tuổi, em con thích nặn đất sét và chơi lego, ngày nhỏ con cũng thế. 18 tuổi, mẹ ba và có lẽ nhiều người nữa cũng đã từng có ý nghĩ như con bây giờ. Chúng ta cần thời gian con ạ. Chính thời gian và sự trưởng thành qua thời gian ấy sẽ cho ta nhận ra cái cần nhất đời mình là gì.

Những bước chân của con sẽ luôn có mẹ dõi theo. Ảnh minh họa
Những bước chân của con sẽ luôn có mẹ dõi theo. Ảnh minh họa.


Đậu trung học phổ thông, vào đại học là con chỉ mới đặt bước chân đầu tiên lên một con đường dài hun hút, chỉ mới trang bị cho mình những lý thuyết chứ chưa được thực hành. Đi như thế nào trên con đường đó, có té ngã, được bao xa, có chạm đến đích hay không cần nhiều trải nghiệm và quá trình học tập không ngừng. Chỉ khi nào bản thân thực sự trải nghiệm, chỉ khi nào con tự “học” - có nghĩa là tự nhận ra những điều cần thiết, chủ động góp nhặt như một người đãi cát tìm vàng - bỏ vào hành trang mang theo suốt đời mình thứ con cho rằng có giá trị, thì lúc đó mẹ mới thật sự an tâm.

Bởi lẽ, vượt ra ngoài cái lấp lánh ghi trên những tấm bằng đỏ, nó là năng lực thực sự của chính con. Cũng chỉ khi biết cách tạo ra năng lực thực sự và không ngừng nâng cao năng lực ấy mỗi ngày, con mới chạm đến khái niệm đúng nghĩa của sự “học”. Khi đó, tất cả những gì con có sẽ là thứ tài sản vô giá thuộc về con mà không ai có thể lấy đi được.

Suốt 18 năm nay, ba mẹ luôn chuẩn bị hành lý nón mũ cho con lên đường, sẵn sàng nâng con đứng lên, băng bó giúp con những vết thương nếu con té ngã. Mỗi năm học, mẹ luôn là người chuẩn bị mọi vật dụng cá nhân cũng như đồ dùng học tập cho con, lo cho con ăn gì uống sao cho thông minh khỏe mạnh. Ba là người tìm thầy cô cho con học kèm những môn chưa tốt, đưa đón con mỗi ngày, tỉ tê với con về mọi thứ cần cho một người đàn ông… Nhưng bắt đầu từ đây, ba mẹ không còn làm thế nữa - cũng không thể làm thế nữa. Ba mẹ chỉ có thể gợi ý, còn việc quyết định cuối cùng là tùy thuộc vào con.

Không ai là hình mẫu của ai trong cuộc đời này - con là con, là duy nhất - hãy luôn coi trọng và giữ lấy cái riêng của mình. Con hãy mạnh dạn và sẵn sàng chịu trách nhiệm chọn cái phù hợp với con. Chỉ khi mang đôi giày mình thích, hợp với mình, người ta mới có thể có cảm giác êm chân mà đi bền, đi xa cũng như vui thú nhìn cảnh vật lung linh bên ngoài. Ba mẹ chỉ có thể nắm tay con, trợ một phần lực, khi con đưa tay ra, nhớ là chỉ khi con đưa tay ra, cần một nơi nắm níu lúc đã cố gắng hết mình. Tuyệt nhiên ba mẹ không thể nào lo cho con như lúc nhỏ được nữa, con hiểu không?

Ai rồi cũng sẽ lớn và lớn lên đồng nghĩa với việc phải nhận ra vạn sự trên thế gian này chỉ nên dựa vào mình. Đừng ngại một mình nghe con! Chính khi một mình con mới có thể phát hiện những sức mạnh, những khả năng mà xưa nay con chưa kịp biết đến. Và cũng chính khi một mình, con mới có thể ngày càng thành thạo hơn, mạnh mẽ hơn.

Giống hệt như lúc con tập xe với ba vậy. Chỉ khi ba buông tay để cho con tự chạy một mình, sau khi hướng dẫn cẩn thận, thị phạm cẩn thận, dẫu là có mang về hai vết trầy ở đùi và cái quần rách mấy lỗ to tướng thì từ đó con mới có thể chạy xe được.

Con có nghĩ nếu ba không bao giờ buông tay lái, con vẫn ngồi trong lòng ba, để tay lên tay ba, liệu khi nào con chạy được xe? Chưa kể, ba con, vì nhiều thứ, không thể cầm tay con mãi như vậy. Ba còn có cuộc đời của ba, sức khỏe của ba, công việc của ba. Ba cũng cần không gian và thời gian cho cuộc sống của chính ba.

Chúng ta, bất luận là ai cũng cần cuộc sống của chính mình. Không ai phải có nhiệm vụ vì ai suốt một đời con ạ! Bên cạnh, chia sẻ, đồng hành và yêu thương nhau đã là điều tuyệt vời nhất.

Chuyến tàu cuộc đời đã đón con rồi đó. Đừng ngại đi một mình nhé con. Ảnh minh họa
Chuyến tàu cuộc đời đã đón con rồi đó. Đừng ngại đi một mình nhé con. Ảnh minh họa

Con cần có sự quả cảm để đi cho bằng hết con đường đời ắt sẽ vô vàn những trở ngại đó. Nhưng con còn cần hơn thế một sự thấu hiểu lẽ đời hiển nhiên, để luôn nuôi giữ ánh sáng ấm áp và chói ngời từ trái tim mình. Đó là ánh sáng của tình yêu cuộc sống, yêu đời và yêu người. Bởi lẽ cuộc đời đáng sống và đẹp nhất khi nó bất toàn và khác biệt. Con người luôn là một món quà tuyệt vời của tạo hóa. Được sống cùng nhau là điều quý giá. Người tốt, yêu thương mình trên thế gian này chưa bao giờ là thiếu.

Nếu mãi là đêm, sao người ta biết giá trị của ngày? Nếu chỉ có nụ cười không có nước mắt thì người ta ắt không khao khát nụ cười đến thế trong cuộc sống. Vậy nên, một ngày nào đó dù có trải qua những đau đớn tan nát thịt da hay thương tổn tâm hồn sâu sắc vì một điều gì đó, vì ai đó, con cũng hãy mỉm cười và nhìn về phía ánh sáng. Hãy cảm ơn những điều ấy, vì chính nó cho con hiểu và trân trọng những thứ đẹp đẽ đã, đang và sẽ có trong đời mình.

Và con biết không, cũng chỉ khi nào tự thân con thấy vui, thấy đủ, thấy bình an, hạnh phúc, thì con ở đâu, ăn gì, đi với ai, đi đâu cũng có thể cảm nhận được hạnh phúc.

Hai tiếng đó - hạnh phúc - chính là đích đến của tất cả mọi người trên đời này và chúng ta cũng không ngoại lệ.

Thương yêu con!

Mẹ Loan Duyên

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.

  • Nuôi dạy con xuyên biên giới

    Nuôi dạy con xuyên biên giới

    14-12-2024 06:14

    Vì công việc đặc thù, có những ông bố, bà mẹ phải chấp nhận cảnh nuôi dạy con xuyên biên giới.