Cuộc đời như một cơn gió, ai biết trước ngày mai mà cứ giữ trong lòng những trách cứ xót xa. ...
Họ nói thiếu điểm. Thiếu không nhiều. Cậu bạn em lúc đầu nhận chạy hộ nhưng mãi không được, giờ gần hết học kỳ I rồi, phải chuyển nhanh
Những câu chuyện trong ‘Ăn Tết, chơi Tết miền Tây’ bàng bạc, chậm rãi như lời của cô lái đò vừa xuôi mái chèo, vừa thong dong kể chuyện.
Sau 2 tuần ra rạp, 'Cats' thu về hơn 38 triệu USD trong khi ngân sách bỏ ra lớn gấp nhiều lần. Nguy cơ bộ phim thua lỗ nặng đang dần trở thành sự thật.
Hàng trăm phụ nữ này cho rằng chính sự hà khắc trong xã hội Hàn Quốc là nguyên nhân khiến 2 ca sĩ trẻ tuổi tự tử.
Thời gian phút chốc như ai tròng thêm vài tảng đá. Chậm chạp như cái trở người của bà. Chân nọ xoay trở bỏ qua bên kia rồi lại bỏ lại.
Quấn lại chiếc khăn quàng cổ cho ngoại, cô tựa sát vào vai bà, nghĩ đến những dòng sông nhỏ chằng chịt ở quê. Có sông nào không chảy?
Nội thắp sáu cây nhang rồi chia đôi cho má con Sang mỗi người một nửa. Mọi người khóc lớn át cả tiếng nội khấn vái. Sang chỉ kịp nghe và nói theo, thưa ba con về đưa tiễn ba một đoạn.
Rồi có một đêm, anh đưa tay gỡ từng chiếc nút áo, tôi run rẩy đợi chờ... Đôi bàn tay nóng ấm, gấp gáp. Tôi cong người lên đón nhận rồi hụt hẫng khi anh ngồi bật dậy.
Cả hai con người từng thề non hẹn biển, từng qua bao sóng gió, từng cùng khóc cùng cười giờ đây dắt nhau ra trước mặt một người xa lạ để mà khai báo tại sao thế này tại sao thế kia…
Ông ở nhà ôm cái ti vi, nói bệnh đâu làm gì được. Hai đứa con lên tiếng thì ông chửi bất hiếu, rằng biết hai người vầy thì hồi đó ông đẻ cái trứng mang luộc dầm mắm chấm rau còn hơn.
Cùng với tiếng kêu thất thanh của cô Sáu là máu. Hân chưa bao giờ thấy máu nhiều như vậy. Máu từ hai chân cô tuôn ra, giống Hân ngày có tháng, chảy tràn xuống đùi, xuống bắp chân như một con rắn nước dài.
Giữa lưng chừng đồi, có một nỗi xót xa tím cả đất trời. Giữa lưng chừng đồi, hàng thông oằn mình trong tiếng nức nở: cưng ơi!
Hơn ba giờ chiều, Duy nhắn tin: “Nhà có sao không Thư? Có gì nhớ gọi anh nha!”. Đó cũng là tin nhắn của Duy kể từ rất lâu, sau khi anh trở thành chồng Mai.
Hạ đột ngột nôn thốc tháo mọi thứ. Cô quờ quạng đôi tay cầm lấy bức thư, dùng chút ý thức cuối cùng mở khóa điện thoại, cố bám dòng số của Khoa đến số cuối cùng.
Tôi mê hoa cúc. Không phải vì nó đẹp như hồng, thơm như huệ, mà vì nét mộc mạc của riêng cúc - thứ không tìm thấy được ở những loài kiêu sa khác.
Cuốn sách gây sửng sốt vì những sự thật không thể tưởng tượng về cuộc sống của những người đi lao động xuất khẩu ở vương quốc này.
Ngày dì Câu bỏ làng tha phương, cái chòi (hay nhà) ấy đã được dì kêu bán nhưng người ta chê quá hẹp, không ai muốn mua, còn hỏi: “Cảnh quê nhà mấy chục mét vuông không sân không vườn sao gọi là nhà?”
Má nhanh tay đổ vá bột xoay tròn theo vành chảo, tiếng xèo xèo vang khắp chái bếp sau. Một chiều tháng Tám, trời bàng bạc màu lam trầm, sa mưa giông khắp miệt đồng bưng.
Muốn như thế, các em phải yêu lấy bầu trời của mình. Giữ bầu trời ấy của mình. Đừng để tình yêu che lấp.
Sương bảng lảng, mây vây vít trên đỉnh núi như chẳng muốn bay đi. Ánh dương tràn xuống mặt hồ, long lanh. Tôi cười tươi chào nắng mới. Anh ôm tôi vào lòng.
Ngay cả với những lão chồng “chẳng đâu ra đâu”, các bà vợ vẫn luôn khư khư sợ người khác nhào vào cuỗm mất.
Những hình ảnh mới nhất của Kỳ được bạn thân bí mật gửi vào Messenger của cô trước lúc cô hăm hở xách va-li ra phi trường ít phút. Kỳ vẫn cực kỳ lãng mạn, chu đáo, nồng nhiệt khi yêu. Nhưng là với những cô gái khác.
Những vết sẹo trên bụng Kim là do một lần chị gái không cẩn thận củi lửa làm cô bị phỏng. Cô đã trải qua mùa hè năm 6 tuổi quằn quại với cả thân mình lở loét như thế.
Suốt mười mấy năm quen nhau, Nhạ vẫn luôn ở đó lúc Sim cần. Họ thấu hiểu nhau ngay cả lúc lặng im. Có khi cả tháng không gọi cho nhau một cuộc nào mà nghĩ đến vẫn thấy lòng ấm áp.