Tự thiêu

05/04/2015 - 17:52

PNO - PN - Chị Hạnh Dung kính mến! Em 36 tuổi, lập gia đình được chín năm, có con trai học lớp 1 và con gái mới hai tuổi.

edf40wrjww2tblPage:Content

Cuộc sống từng rất êm đềm, em tin tưởng chồng tuyệt đối, nên khi phát hiện anh ấy ngoại tình, em thấy trời đất đổ sụp. Em đã hành động như một người điên, đập phá đồ đạc, la hét, gào khóc. Chồng em đóng cửa, mặc kệ em trong nhà, bỏ đi. Em điện thoại cho mẹ chồng, bà đến an ủi em và giúp em vượt qua cú sốc.

Em đã yêu cầu anh cho cô nhân viên đó nghỉ việc. Cô ta nghỉ thật, nhưng hình như họ vẫn liên lạc với nhau, vẫn gặp gỡ nhau. Họ hẹn nhau đi khách sạn và còn hứa có con với nhau. Từng câu, từng chữ trong những tin nhắn trong điện thoại của chồng cứ ám ảnh em mãi. Anh ấy từ chối xin lỗi và nói không có chuyện gì. Nhưng khi em thuê giang hồ vào xóm cô ấy gây sự, rêu rao cho cả xóm biết để dư luận làm cô ấy xấu hổ không liên hệ với chồng em nữa, thì chồng em về nhà gây gổ, cấm em không được làm nhục người ta.

Tết vừa rồi, gia đình cùng nhau đi du lịch và cắt đứt hết điện thoại, mọi chuyện cũng im ắng, nhưng trong lòng em, trong đầu em lúc nào cũng hiện lên hình ảnh hai người họ ăn nằm với nhau. Mãi mãi em không bao giờ tha thứ được. Giờ em không còn tin tưởng chồng nữa, cũng không thể chia tay do con em còn nhỏ và em phụ thuộc tài chính. Em cảm thấy ngột ngạt muốn phát điên. Em phải làm sao đây chị?

Mỹ Phụng (TP.HCM)

Tu thieu

Em Mỹ Phụng thân mến,

Phải giải quyết ổn thỏa căn nguyên em ạ, không thể sống mãi trong sự ngột ngạt như vậy, bởi đến một lúc nào đó, những nung nấu, uất hận trong lòng sẽ trào ra thành nham thạch núi lửa, thiêu rụi, hủy diệt mọi thứ quanh mình. Qua thư em, Hạnh Dung thấy em đúng là ngọn núi lửa ấy, chỉ tạm nguôi đi thôi, chứ bất kỳ lúc nào cũng có thể phun trào.

Việc em nổi điên, la hét đập phá, việc em thuê giang hồ vào xóm cô kia quậy phá, làm nhục… là những việc không đúng đắn. Nhưng thôi, chuyện dù sao cũng đã rồi. Bây giờ em cần nhận ra là tất cả những việc trên chỉ đều chạm tới phần ngọn thôi, cái gốc của vấn đề vẫn chưa giải quyết được.

Chồng em nắm kinh tế gia đình, nên em phụ thuộc và không dám ly hôn. Cũng có thể vì chồng em có nhiều tiền mới sinh chuyện này chuyện nọ. Giải quyết vấn đề này, chỉ có cách em cũng chia sẻ quyền nắm giữ kinh tế, vừa giúp em có thể độc lập về tài chính, vừa hạn chế phần nào việc chồng em vung tiền nuôi gái. Làm thêm một mảng công việc, quản lý thêm một phần tài chính, tài sản cũng sẽ giúp em bận rộn hơn, bớt nghĩ tới những chuyện khác. Làm được điều này, em sẽ tự tin, độc lập hơn, không nhất thiết phải chịu cảnh phụ thuộc nữa.

Việc thứ hai, em thử xét xem trong lòng chồng em có còn tình cảm với em, với gia đình? Nếu còn, em hãy cố gắng vun vén hạnh phúc, giữ cha của các con, tạo cho anh cơ hội để quay về với gia đình, dứt khoát với mối quan hệ ngoài luồng kia. Muốn vậy, em phải tập quên, dừng bớt trí tưởng tượng, tham gia các lớp thể dục, thiền, yoga, tâm sự với bạn bè, thậm chí đến bác sĩ hoặc tư vấn tâm lý… để cởi bỏ bớt gánh nặng của ám ảnh, sống nhẹ nhàng và tha thứ, bao dung. Ai cũng có khi phạm phải sai lầm, mình cứ quay quắt với những hình ảnh kia là tự làm khổ, tự thiêu đốt tâm can, đến khô héo lụi tàn đi thôi em ạ.

Trường hợp đã cố gắng hết sức rồi mà vẫn không thể sống chung, không thể tha thứ, thì hãy tính đến giải pháp chia tay. Luật pháp bảo vệ quyền lợi của phụ nữ, trẻ em. Đây là con đường giải phóng bản thân, trao cho mình sự tự do, thoát khỏi cảnh ngột ngạt kìm nén. Cuộc đời vốn không có ngõ cụt, chỉ có mình chưa quyết định đường đi mà thôi.

 HẠNH DUNG
 hanhdung@baophunu.org.vn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI