PNO - Em đã đề nghị chia tay nhưng anh nói anh rất ân hận; rằng anh đã làm khổ em, đời này kiếp này anh sẽ sống để trả nghiệp, em muốn hành hạ gì anh cũng chịu đựng.
Chia sẻ bài viết: |
Kim Thoa 14-05-2023 23:20:23
Tôi hiểu và xin chia sẻ với nỗi đau của bạn. Tuy nhiên, bạn cần bao dung hơn với chồng, và đáng lẽ bạn phải thông cảm cho anh ấy. Chồng bạn cũng rất đau vì cùng lúc mất hai đứa con, nhưng anh ấy là đàn ông, nếu cũng mãi chìm trong nỗi đau như bạn thì ai sẽ là người vực dậy gia đình ,ai sẽ là điểm tựa cho hai vợ chồng bạn đây? Nên anh ấy buộc phải mạnh mẽ, vì vợ chồng bạn vẫn cần phải sống.
Thêm nữa, bạn hãy đặt bạn vào vị trí của chồng, nếu hôm đó bạn là người đón con và xảy ra tai nạn rồi mất con, xong chồng bạn cũng đổ lỗi cho bạn như bạn đang đối xử với chồng bây giờ, thì bạn sẽ ra sao? Giờ đây, chồng bạn đã rất day dứt vì sự việc đã xảy ra, và anh ấy muốn dùng cả cuộc đời này để bù đắp cho bạn, bạn hãy mở lòng ra nhé!
Chúc bạn sớm tìm lại được sự bình an trong tâm!
Nguyễn Thị Tuyết Lan 14-05-2023 22:20:43
Chia sẻ với em nỗi đau mất con, vì chị cũng đã từng trải qua cách đây gần 8 năm rồi. Có những lúc chị chỉ muốn lấy tay xé toạc lồng ngực cho tim mình thoát được ra ngoài... Em à, hãy đi ra ngoài, hãy làm việc thật hăng say và hãy giúp đời, giúp người những gì mình có thể giúp, em sẽ thấy rằng trong cuộc đời này có rất nhiều hoàn cảnh giống chị em mình và còn hơn thế nữa. Được như vậy em sẽ thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.
Haile 12-05-2023 16:46:07
Hãy đi đến một nơi xa lạ sống một mình cho tới khi đau buồn vơi đi thì quay về. Sống ở ngôi nhà đó, hàng ngày nhìn bàn thờ con, rồi thấy mặt chồng nên nỗi đau khó nguôi ngoai.
Em đã nói mình cần thời gian suy nghĩ, hãy bình tâm suy nghĩ về tình cảm và sự gắn bó của em với người ấy.
Vàng xuống vàng lên, đất xuống đất lên, chỉ một giá trị không bao giờ thay đổi là tình cảm: tình yêu, tình bạn, tình vợ chồng, gia đình...
Để chính mình được bình an và vui vẻ, em hãy suy xét kỹ mọi biểu hiện mà em nhìn thấy ở chồng và đồng nghiệp.
Đừng sợ hãi việc rời xa một người không yêu mình bởi đó không phải kết thúc, mà là khởi đầu của một điều tốt đẹp hơn.
Điều cần nhất lúc này là vợ chồng phải cùng đồng lòng, quan tâm để dạy con bởi cháu đang có xu hướng lệch lạc trong nhận thức và hành xử.
Có thể con gái anh từ chối vì cháu hiểu được anh, hiểu được chính chồng mình.
Sống chung với người chồng lớn hơn nhiều tuổi và cũng ít nhiều có tính gia trưởng thì em phải biết khéo léo kết hợp giữa “mềm” và “rắn” trong hành xử.
Anh đã bước một bước, sao chị không cố gắng tiến thêm bước một bước về phía anh? Cả hai cùng bước sẽ nhanh gặp nhau ở điểm giữa hơn.
Cảm xúc của con người luôn thay đổi, nhất là trong giai đoạn nhạy cảm như mang thai, khi em mong đợi sự trân trọng và yêu thương nhiều hơn.
Thời gian sẽ cho em hiểu người ta hơn và cũng sẽ giúp người ta hiểu tình cảm của em.
Hoàn cảnh của chồng em bây giờ rất cần có sự động viên nâng đỡ tinh thần của người nhà.
Biết được điểm yếu của anh ấy, chị cứ "tận dụng". Cứ cho anh ấy thêm nhiều cơ hội để thể hiện.
Em 35 tuổi, đã ly hôn cách đây 3 năm, đang quen một cô giáo tiểu học. Cô ấy hay thu hồi những tấm hình đã gửi cho em qua Zalo.
Hãy hỏi xem anh ấy có đủ khả năng hoàn thành trách nhiệm của một người chồng, người cha khi trong nhà có thêm một đứa trẻ.
Khi tự đứng dậy được, cảm nhận được nỗi khổ sở của quá trình đó, bạn ấy mới có thể vững vàng.
Có thiện chí tha thứ hay mãi ôm mối hận "bị cắm sừng" không tùy thuộc bạn là nam hay nữ mà ở sức chịu đựng, sự thấu hiểu và khoan dung.
Anh ta không phải đứa trẻ và anh ta cần hiểu rằng cuộc sống với những "trò vui" kiểu như tắm rửa cho nhau sẽ sớm kết thúc.
Nói ra lời đề nghị chia tay không dễ. Khi nói ra rồi, rút lại cũng không dễ.