Trốn hay tìm?

10/12/2023 - 12:01

PNO - Đôi khi để tìm lại được niềm vui và sự cân bằng trong những ngày bình thường làm vợ, làm mẹ, chúng ta lại cần an trú nhờ năng lượng có được từ những cuộc trốn đi.

Tác giả thích lưu lại những khoảnh khắc yên bình
Tác giả thích lưu lại những khoảnh khắc yên bình

Thật may mắn khi người chịu đi trốn cùng tôi lại là đứa bạn cùng gu. Chúng tôi đi không nhằm khám phá những điểm đến, những cung đường mới mẻ; không phải vì những gặp gỡ, trải nghiệm tình huống va chạm ly kỳ mà lên đường tìm một khoảng trống, một không gian đủ tĩnh lặng để âu yếm cái tôi sâu lắng bên trong.

Là người có đôi chân thích đi nhưng sau khi kết hôn rồi sinh con, mọi thói quen, sở thích xê dịch đều bị tôi gác lại. Tôi cứ loanh quanh những con đường quen thuộc. Sáng sớm, tôi nghe tiếng người bên hông khu chợ xép, chiều thoáng chút thắc mắc tiếng còi tàu hú trên sân ga gần nhà sẽ đưa những hành khách đi về đâu. Chỉ thế, rồi thôi. Cho đến một hôm, khi đọc trên tường Facebook một người bạn câu “Tôi muốn nhắm mắt đứng trên một ngọn đồi ngập nắng để nghe gió xôn xao”, tôi nhận ra bản thân cũng muốn tìm lại những khoảnh khắc riêng thật yên bình. 

Phải rồi, là phụ nữ, có ai không muốn thong dong, thư giãn; có ai không yêu hoa cỏ, cảm giác hòa mình giữa thiên nhiên? Thế nhưng, đã quá lâu, chúng ta bị ràng buộc bởi căn bếp gia đình; bởi lịch sinh hoạt, ăn uống, học tập, ngủ nghỉ của chồng con. Đã đến lúc xách ba lô lên và… đi trốn.

Không chờ đợi, ngay những ngày giữa tuần, tôi và bạn giao con cho chồng rồi rủ rê nhau ngược núi. Chúng tôi tìm đến lưu trú trong một homestay là căn nhà gỗ tách biệt trên lưng đồi. Sau khi bàn giao chìa khóa, người chủ nhà để chúng tôi thoải mái trong căn nhà gỗ có gió luồn qua khe.

Còn nhớ, trong những chuyến du lịch cùng gia đình trước đây, “khẩu hiệu” của chồng tôi luôn là “đi du lịch vui nhưng phải đảm bảo an toàn”. Để an toàn, ngoài đầy đủ tiền trong thẻ, anh còn yêu cầu tôi chuẩn bị thật chu toàn để tránh những rủi ro đáng tiếc cho các con.

Trong chiếc vali cỡ đại, tôi chất vào nào áo quần, giày dép, nón, thuốc bổ, thuốc bệnh,… Vì hành lý ngổn ngang nên mỗi khi “cập bến” khách sạn hoặc sau mỗi cuộc đi chơi, tôi luôn mất khá nhiều thời gian để lục tìm, sắp xếp lại đồ đạc. Những ràng buộc, lỉnh kỉnh ấy tính ra lại vô tình lấy đi niềm vui. 

Lần đi này, hành trang tôi cần chuẩn bị nhiều nhất không phải là mỹ phẩm, áo quần hay pin điện thoại mà chính là tâm thế lên đường. 

Những ngày ở bản, tôi luôn chờ đợi giây phút chạy xe lên con dốc nhỏ được chống trơn bằng những lằn bê tông đắp nổi, tắt máy rồi bước vào, ngồi xuống dưới hàng hiên căn homestay. Ở đó, chủ nhà đặt 1 chiếc bàn tre dài và vài chiếc ghế có lưng tựa. Giữa 2 cột nhà là chiếc cửa sổ lá sách, trên đó đặt vài chiếc bình gốm cắm hoa dại theo mùa. Trên trời cao là mây trôi, dưới đất là dã quỳ vàng rực xôn xao trong gió. Tôi và bạn yên lặng ngồi nghe lòng mình reo ca.

Căn nhà gỗ nơi lưng đồi
Căn nhà gỗ nơi lưng đồi

Lâu lắm rồi mới sổ lồng nên chẳng dại gì tôi từ chối cảm giác được tự do. Bỏ qua lề thói, khái niệm thời gian, bạ đâu tôi ngồi đó: giữa cây cầu nhỏ dẫn qua 2 bờ suối ầm ào; giữa lòng đường im ắng nấp trú dưới một tán cây to; trên cánh đồng cỏ may đang vào mùa nở hoa màu hồng tía. Không cần cột tóc cao, son phấn, tôi được trang điểm nhờ ánh nắng rọi chiếu chan hòa.

Khu rừng mùa này lác đác vài loài hoa. Núi trước nhạt sau đậm, buổi sáng thường mờ sương, thế nhưng tôi và bạn không nán lại quá lâu ở một điểm nhìn. Chúng tôi xuống dốc đi vào bản. Nơi này nhà cửa thưa thớt nhưng gia đình nào cũng có 1 cái ao. Chúng không quá lớn, mặt nước ánh lên màu rêu, khi đầy khi cạn tùy vào lượng mưa trên núi đổ về. Ngay cạnh ao là những chiếc cầu ao được dựng lên từ một vài tấm ván cũ. Cách đó không xa, mấy cây ổi, mít, mãng cầu gai, đám mạ non dưới ruộng, cụm rau cải ở góc vườn, những dây leo trên bờ rào 2 bên lối vào cũng hiện ra xanh mướt. Có vài con heo đi rông, vài chú vịt lạp cạp sục mỏ xuống góc vườn ẩm ướt tìm mồi.

Trưa đó, chúng tôi có một bữa cơm ngon tuyệt được chế biến từ bắp, bí, ốc suối và nhiều loại rau rừng. Mùi vị thanh thuần nhắc tôi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ. Ngày xưa, mẹ và bà tôi cũng nấu ăn như vậy. Các loại rau dại khi sôi lên cùng tép nhỏ, cá sông dậy lên mùi thơm ngan ngát. 

Tối, chúng tôi mua về 1 chai mật được lên men từ sim rừng. Khi sương bắt đầu len theo gió vào nhà qua khe cửa, bạn kéo tôi ra ngồi bên chiếc bàn tre. Bạn bảo phải ngồi đây, nơi mở ra bên ngoài cả quãng nhìn thật rộng, mới thấy được sao trời bao la.

Uống vài ly, tôi và bạn cùng cất tiếng hát. Chúng tôi chọn một ca khúc trong trẻo; đôi chỗ trầm lắng, dịu dàng. Lâu lắm rồi chúng tôi mới lại hòa mình vào một giai điệu. Chúng tôi thực sự đi trốn hay chỉ là đang đi tìm? Sáng hôm sau, có điều gì bận rộn sẽ chờ đợi khi thức dậy ở một nơi xa hay chúng tôi chỉ cần ngồi yên dưới ánh nắng hiên nhà để lần nữa nghe gió và cây rừng xôn xao trò chuyện?

Phụ nữ mà, đôi khi để tìm lại được niềm vui và sự cân bằng trong những ngày bình thường làm vợ, làm mẹ, chúng ta lại cần an trú nhờ năng lượng có được từ những cuộc trốn đi. Điều đó thoạt nghe thật buồn cười nhưng cũng cần vài lần được thử, đúng không? 

Diệu Thông

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.

  • Nuôi dạy con xuyên biên giới

    Nuôi dạy con xuyên biên giới

    14-12-2024 06:14

    Vì công việc đặc thù, có những ông bố, bà mẹ phải chấp nhận cảnh nuôi dạy con xuyên biên giới.