PNO - Vào dịp lễ tết là nhà tôi lại cãi nhau. Tôi như phải chịu cực hình vì chồng thích đưa bạn bè về nhà nhậu tới gần sáng.
Chia sẻ bài viết: |
Quân tử 04-02-2024 21:24:27
Ly hôn thôi bạn à ! Hết thuốc chữa rồi , con cái sống trong môi trường như vậy sẽ hỏng hết thôi
Quang 04-02-2024 13:32:43
Tôi là đàn ông mà đọc bài này cũng thấy ông chồng này quá đáng. Thời đại nào rồi mà còn đưa người về nhà ăn với nhậu liên miên như vậy. Người hiểu biết thì nên biết rằng, ăn nhậu chả tốt lành gì, mà đã như thế thì nên đưa nhau đi đâu thì đi, còn đem về nhà làm khổ vợ con.
Thêm vào là cái đám bạn nhậu cũng chẳng ra gì, vì nếu là bạn bè hiểu chuyện thì sẽ nhất quyết đòi ra quán mà ăn mà nhậu, chứ chẳng chịu về nhà bạn mà ăn ,mà ói như thế.
Như tôi cũng vô số lần từ chối những cuộc nhậu tại nhà bạn bè, và khuyên bạn bè nên ra quán mà nhậu, xỉn thì đi về để vợ con còn nghỉ ngơi học hành, nếu ra quán thì tôi đi, còn về nhà thì xin miễn.
Tôi hay nói một câu, nhà là tổ ấm của mình, là nơi gia đình mình sinh hoạt nghỉ ngơi, chứ đâu có phải chỗ ăn nhậu ca hát, có đến nhà nhau uống nước nói chuyện ,thăm hỏi nhau thì ok. Chứ ăn nhậu thì dẹp đi, tao ko tham gia.
Riết rồi cả đám bạn bè tôi nghe thấy hợp lya, nên luật bata thành văn luôn, ăn nhậu gì chỉ ăn nhậu ngoài đường, say xỉn thì về nhà , chứ chả làm phiền gia đình nào.
Chủ bài viết nên nói chuyện mạnh dạn với chồng , đưa lý lẽ, đưa phụ huynh vào luôn nếu cần.
Ba SG 04-02-2024 09:42:23
Ngou si còn than thở gì nữa.
Hà 04-02-2024 07:41:00
Vậy chồng và bạn chồng làm gương tốt cho con hả? Biết bày ra, không biết dọn, kéo bạn bè về nhà ăn uống, nhậu nhẹt xong ói. Chồng làm gương trước cho con rồi vợ làm
Hoàng anh 04-02-2024 03:13:42
Mấy thằng nhậu xong xách đít đi về là mấy thằng tồi, có miệng nhậu, có tay cầm bia mà ko có tay rửa chén dọn dẹp à.
Ba chồng từng phản đối cuộc hôn nhân của tôi. Ông sợ sự khác biệt vùng miền khiến chúng tôi khó hòa hợp.
Tôi không hận dì ghẻ, cũng không oán trách quãng đời lao đao. Tôi cảm ơn biến cố đã tạo nên tôi hôm nay: mạnh mẽ và không ngại khó khăn.
Lời "khẩu nghiệp" vô căn cứ đang ngày càng lan rộng, gieo rắc tai ương cho không ít người.
Lúc còn nồng ấm, khỏe mạnh, "bệnh lười" ít khi nhăm nhe. Dần dà, theo chân tàn phai, gân cốt rệu rã, bệnh này mới có dịp phát tán.
Ở tuổi 75, bà ngoại tôi vẫn ngày ngày chăm bẵm, lo cho cậu con út đã ngoài 40 tuổi.
Mẹ cũng muốn các con có một phần quà của ông nội, nhưng các chú đã phủi sạch thì thôi...
Ngồi một mình trong căn nhà thuê, Bích thở phào vì đã can đảm lựa chọn ra khỏi nhà chồng.
Sau biến cố, tôi đã biết cách mỉm cười bước qua những nỗi đau mà trước đấy tôi không thoát ra được.
Mẹ vợ gọi điện, anh nói: “Con không muốn bỏ vợ, bỏ con. Nhưng nếu Lan thật sự muốn đưa đơn, con sẽ ký”.
Nếu một ngày con yêu người đồng giới thì anh/ chị sẽ suy nghĩ và có động thái như thế nào?
Con chị đã lớn, hẳn con sẽ hiểu, muốn nhận yêu thương chân thành và hạnh phúc con cần phải làm gì?
Nhìn bạn bè ai cũng xênh xang, sự tủi thân, mặc cảm, cô đơn chồng chất khiến tôi bị stress và trở nên nóng nảy, thất thường.
Anh em chúng tôi đi làm xa, mỗi lần có thông tin từ quê nhà, nhất là tin cha mẹ ốm đau là như có lửa đốt trong lòng.
Sau khi xuất viện, tôi nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn. Nhưng lúc đó tôi mang nhiều nỗi sợ.
Đàn ông lạc lòng, đôi khi còn dùng lý trí tự vấn xem đã sai ở đâu. Cũng có người trượt theo cảm xúc nhất thời, khiến hôn nhân rạn nứt.
Đúng là có tiền thì an tâm thật, nhưng cũng từ cột mốc ấy, Thu mang thêm nỗi lo canh cánh bên người.
Từng tính hướng “bỏ của chạy lấy người”, nhưng nghĩ đến việc hy sinh cuộc tình 7 năm chỉ vì "ải cha chồng", tôi không đành...
Tôi đến thăm cô trong căn phòng trọ nhỏ. Căn phòng không có gì ngoài mấy nồi niêu cũ và tấm đệm do hàng xóm cho.