PNO - Mẹ chồng tôi biết chuyện còn mắng tôi không biết giữ chồng, mới cưới có hơn 2 năm đã để chồng theo gái.
Chia sẻ bài viết: |
NhiNhi 08-05-2020 16:11:02
Phụ nữ khi không có sự nghiệp, tài chính là sẽ phụ thuộc vào ng đàn ông, như cô gái bên trên đành bất lực trước hôn nhân của mình. Tại sao vừa tốt ngiệp ĐH mà đã kết hôn khi sự nghiệp chưa có, 4 năm ĐH bỏ phí để theo chồng,,,rồi k có công việc cô tính phục tùng anh ta cả đời sao, phụ nữ phải có "tài sản" riêng của mình trước khi lập gia đình chứ: tài sản o đây có thể là sự bản lĩnh, sự nghiệp, tài chính và quan trọng hơn hết là phải biết nghĩ cho mình 1 chút đi. Sao phụ nữ cứ thích lấy chồng sớm làm gì...
Nguyen A 12-04-2020 21:00:02
Đồng ý với ý kiến của Nhật Hạ. Tôi cũng đã trải qua những tháng ngày đau đầu, mệt mỏi vì trầm uất. Muốn làm chủ cuộc đời mình thì cần phải biết kiếm tiền một cách chính đáng. Đến khi nào mình tự nuôi được bản thân và tự quyết được mọi việc liên quan đến con mình thì bạn sẽ không phải nghĩ quẩn nữa. Muốn vậy nên chuẩn bị và có kế hoạch rõ ràng từ bây giờ. Chúc bạn sáng suốt
Petrus 09-04-2020 16:39:52
1. Thu thập chứng cứ ngoại tình của chồng và làm thủ tục ly hôn. Bạn sẽ được phân chia tài sản chung của 2 người làm vốn và tiền trợ cấp nuôi con của chồng bạn.
2. Kiếm việc làm (việc bán thời gian, lao động phổ thông...nếu chưa kịp tìm được việc phù hợp), hãy lấy con làm động lực mà nỗ lực làm việc.
Nhật Hạ 09-04-2020 16:37:53
Chào bạn! Trước tiên mình xin chia sẻ nỗi đau cùng bạn! Mình hiểu nỗi đau bạn đang chịu đựng vì mình đã và đang trải qua, mình hiểu hết những gì bạn đang giằng xé trong lòng. Mình cũng từng muốn ôm con ra đi mãi mãi nhưng nghĩ đến con thơ vô tội, mình không đành lòng tước đi cái quyền được sống của con. Cũng từng nghĩ đến chuyện ly hôn, đã viết đơn nhưng người ta không kí. Thương con - vẫn cái lý do ngu ngốc muôn đời là muốn con có 1 gd trọn vẹn! Và cũng như bạn: mình không có gì trong tay, gd lớn chưa bao giờ là chốn náu nương cho mình khi giông bão nên mình tuyệt nhiên không nói gì với mọi người. Sau 4 năm (từ khi mình vừa mang thai) khóc cạn khô nước mắt. Sau 4 năm vắt kiệt sức lực và tinh thần để chịu đựng (gần như có lúc bị trầm cảm nhưng nhìn con tự dặn lòng: đồ ngốc, ngươi bị điên thì ai chăm sóc con ngươi, đứa bé này cần được ngươi bảo vệ chở che..) giờ thì mình nhận ra được chân lý rất “đời” mà những bậc đàn chị đã “kinh” qua đúc rút: Không có đàn ông không chết- không có tiền mới chết! Sau bao năm chịu đựng sự dằn hắt, sỉ nhục, rẻ rúng của chồng, giờ mình tập quen dần với cuộc sống chỉ có 2 mẹ con. Mình lên kế hoạch cho 1 ngày ra đi, đang cố gắng tìm cv và tìm trường cho con. Mình đang tích lũy tiền ( không lén lút mà công khai buộc chồng đưa 1 ít hàng tháng để mình dành dụm lo cho con) và nói thẳng với chồng là mình đang chuẩn bị phương án riêng cho 2 mẹ con, đến 1 thời điểm thích hợp, đủ điều kiện mình sẽ mang con đi, trả tự do cho anh ấy. Mình nói với anh ấy là mình có thừa lòng tự trọng nhưng phải chịu đựng anh bấy lâu là vì con, giờ mình mệt rồi nên không còn muốn cố gắng nữa vì mình cần yên ổn, tĩnh tâm để nuôi dạy con. Tất cả những việc mình làm mình đều nói trước với anh ấy vì mình sống quân tử, không thích (cần) kiểu giả vờ ngọt ngào để họ đưa tiền cho mình. Sao phải làm vậy khi mình có quyền lợi chính đáng? Bạn mạnh mẽ lên! Đàn ông họ sẽ xem thường bạn, thương hại bạn, sỉ nhục bạn nếu bạn cứ mãi luỵ họ. Hãy cho họ biết bạn cần họ nhưng họ sẽ vẫn phải ra đi khỏi đời bạn nếu họ không xứng với tình yêu bạn dành cho họ! Mình có được sự lạnh lùng như ngày hôm nay là do đã chịu đựng gần 5 năm sống không bằng chết nên giờ mình ngộ ra chân lý: chồng chỉ là người đi cùng ta trên 1 đoạn đường, họ sẵn sàng rời bỏ ta bất kỳ lúc nào. Trên đời này có 2 điều khiến ta phải chịu đựng- hy sinh đó là người sinh ra ta và người ta sinh ra, còn lại tất cả đều có thể thay đổi. Bạn vừa sinh xong không được khóc nhiều vì mắt bạn sẽ yếu ( mình bị rồi đây), con bạn bị mất sữa và cái quan trọng nhất là nếu bé bú sữa mẹ bé sẽ bị ảnh hưởng bởi khi cơ thể người mẹ stress sẽ giải phóng hoạt chất không tốt qua sữa... còn nhiều điều nữa sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của bạn và con - mình và con mình đang chịu đựng những tác hại từ những ngày tháng ấy đây. Vì thế mình khuyên bạn nếu chưa có chỗ để đi, hãy kiên nhẫn tích lũy lương thực, khi thuyền đã sẵn sàng , khi ấy bạn dong buồm ra khơi. Trong lúc chờ đợi , hãy tập bỏ mặc anh ta, đừng để ý đến những thứ gì liên quan đến anh ta, người như anh ta không thay đổi được đâu. Buông bỏ, lo liệu tính toán chuyện tương lai của hai mẹ con. Giờ cứ nhìn con, lấy con làm động lực mà sống và kiên định vượt qua khúc quanh nghiệt ngã của cuộc đời! Dù trời có bão giông thì cũng đến lúc trời quang mây tạnh! Nếu hôm nay bạn vượt qua được những đớn đau này, trên bước đường ngày mai bạn sẽ kiêng cường hơn, bản lĩnh hơn để đương đầu với nhiều thử thách khác chờ đợi bạn phía trước. Lúc ấy, bạn mới đủ mạnh mẽ dang đôi tay bảo vệ, chở che cho thiên thần bé nhỏ của mình! Cố lên bạn! Nếu cần chia sẻ vui buồn, bạn cứ liên lạc với mình, mình tình nguyện làm “thùng rác” cho bạn để bạn trút bớt nỗi đau, để nhẹ lòng mà chăm sóc thiên thần nhỏ của bạn. Thương bạn!
Anh Thu 09-04-2020 12:47:01
bạn không phải không biết giữ chồng mà là bạn quá kém trong việc nhận xét một người đàn ông. Ấn tượng ban đầu luôn làm người phụ nữ mê muội.
Con gái tôi khoe bộ áo dài mới may, rồi lăng xăng gói ghém quà bánh. Sau 22 năm, tết này con sẽ được nhận cha và tổ tông.
Tôi nghĩ mẹ không thích tôi nên bà lạnh nhạt, hóa ra là do tôi...
Tôi và ông xã rất thích tư thế nữ ở trên, nhưng tôi luôn bị giằng co giữa “thích” và “ngại”...
Lên thăm con gái, bà nén tiếng thở dài. Ngày nào cũng thật khuya bà mới thấy con rể về, người đầy mùi bia rượu.
Sau nhiều năm, tết năm nay là tết đầu tiên mẹ con chị về quê ngoại.
Khi tết đến gần, lòng tôi lại thổn thức khi nhớ về cuộc hẹn đầu năm tôi chưa kịp thực hiện.
Dạo đó, nếu bà cứ mãi “cao cao tại thượng” mà chờ ngày con dâu thân thiết, quấn quýt với mình thì không biết bà phải chờ đến chừng nào.
Trong chiếc cặp của Hoàng có đôi bông tai còn trong hộp. Thu biết đó là món quà không dành cho mình, bởi cô chưa từng đeo bông.
Ở tuổi bạn bè đã bắt đầu có quan hệ yêu đương, cháu gái vẫn chỉ biết mình mẹ. Cháu rất sợ chỉ còn một mình.
Thương bạn khó khăn, tôi cho mượn tiền sắm Tết. Chồng tôi biết chuyện vô cùng giận dữ, anh mắng tôi không biết lo toan.
Cả năm tích cóp, bây giờ tiêu tết là hết sạch, những tấm vé máy bay khiến chị Mai căng thẳng, mỏi mệt.
Mỗi dịp lễ tết, tôi kiệt sức vì lo toan quá nhiều thứ. Chồng tôi trọng lễ nghĩa nhưng lại vô tâm với gia đình nhỏ.
Mọi năm, giờ này tôi đang lo sốt vó với áp lực sắm tết, chuẩn bị tết, quà cáp cho nơi này, nơi khác.
Bây giờ thiếu gì phụ nữ đơn thân vẫn sống vui vẻ. Nếu bạn cảm thấy tội nghiệp họ thì e rằng bạn đã lạc hậu.
Trong nụ cười đó, có bao nỗi chua xót nhọc nhằn không ai thấu. Cái gánh nặng gia đình chắc khó mà bứt rời khỏi đôi vai nhỏ nhắn của chị.
Thi thoảng Hải lại hô: "Lát có mấy thằng bạn anh qua uống vài lon". Cái tủ lạnh ngẫu nhiên trở thành tủ chứa bia của ông chồng mê nhậu.
Thực ra thì kim chỉ nam xuyên suốt “màn kịch”của các bà là sự am hiểu và thông cảm tính tạm thời của đa số hỏng hóc trên giường của nam nhân.
Siêu mẫu Vũ Thu Phương gói gọn nguyên nhân chia tay vào 2 cụm từ “quá nhiều sự khác biệt” và “không thể hàn gắn”.