PNO - Tôi mặc kệ những trào lưu, những làn sóng tiêu dùng, kệ luôn những đợt “sale” hoành tráng. Chỉ khi nhà cần, tôi mới tìm hiểu để mua.
Chia sẻ bài viết: |
Maianhdao 05-06-2024 20:06:26
Giống nhà em ạ. Nhà em thì từ khi dịch covid thấy cuộc sống này quá mong manh nên quyết định ăn chay trường. Rồi dần đơn giản hóa cuộc sống. Trước em cũng thích mua sắm, váy áo trong 2-3 tháng không bao giờ mặc trùng, chồng và con trai cũng nhăn nhó vì sao mẹ mẹ cho hai cha con nhiều đồ mà không kịp mặc đến. Giờ đến em cũng không ham váy áo. Đi làm thì chỉ mặc đúng đồng phục công ty phát (đồ bảo hộ lao động vì tụi em là kỹ sư). Ăn ngày chỉ cần ăn 1 bữa cơm chay, oto cũng không dùng đến. Mà thấy cuộc sống nhẹ nhàng quá chừng. Không còn lo lắng suy nghĩ ăn gì mặc gì, đi chơi ở đâu. Cả gia đình đi làm về dành thời gian cho nhau, cùng nhau tu tập. Con còn nhỏ thì ngoài 1 bữa ăn chay với ba mẹ em gửi con ăn ở nhà ngoại bên cạnh nhà em. Giờ chồng em lại đùa sống thế này chắc vợ giàu nhanh lắm. Thực ra do vợ chồng em không có nhu cầu tiêu tiền nữa nhưng không tiết kiệm với con cái và cha mẹ, con vẫn học trường Quốc tế. Mỗi năm đều cho ông bà dẫn con đi du lịch vào dịp hè tại tụi em không đi, lúc gia đình đi du lịch thì vợ chồng em cũng nghỉ phép vào tu viện Chơn Như để tu tập. Giờ chỉ mong con đủ trưởng thành là vợ chồng em xuất gia thôi.
Hòa bình đẹp lắm nhưng bà tôi, dì tôi, những người phụ nữ thân yêu quanh tôi vẫn sống trong những mất mát không bao giờ có thể lấp đầy.
Không chỉ đồng hành với vợ trong công việc, anh Tuấn Anh còn luôn san sẻ, lắng nghe và quan tâm vợ từ những điều nhỏ nhất.
Dù cuộc sống có lúc thăng trầm, anh luôn giữ vững nguyên tắc: không để khó khăn ảnh hưởng đến con.
Hòa Bình không chỉ là tên gọi, mà còn là thông điệp vô cùng ý nghĩa, bởi khi ấy đất nước mới vừa thoát khỏi chiến tranh.
Ngày xưa, mỗi lần ba bệnh, không thể xuống bếp, chị em tôi lại khấp khởi mừng thầm vì khỏi phải ăn mấy món dở ẹc của ba.
Ba tôi - người trong bức ảnh cũ mà tôi luôn cẩn thận giữ gìn - là một trong 4.234 tù nhân chính trị từng bị giam giữ tại Côn Đảo.
Những ngày hòa bình mới bắt đầu, không còn tiếng súng đêm đêm dội về, mọi người sống với nhau vui vẻ, làng quê yên ả, thanh bình.
Bị bắt khi mới sinh con được 20 ngày, 6 năm trong tù, nếm trải đủ gian khổ, bà vẫn giữ trọn niềm tin về ngày đất nước hòa bình, thống nhất.
Tôi vẫn nhớ những cái ôm ấm áp của nữ doanh nhân Nguyễn Thị Minh Giang ngày chị ra mắt tự truyện “Sống giàu” vào tháng 9/2024, khi bước qua tuổi 40.
Dì buồn buồn nói rằng, ba mẹ tôi sướng, vì tuổi già được sống riêng, không phải bận tâm con cháu. Muốn ăn thì ăn, muốn ngủ thì ngủ.
Trong những dịp lễ tết, các giáo viên dạy trẻ làm thiệp, lọ hoa, mô hình… tùy theo sự sáng tạo của mỗi cá nhân
Khi giá vàng “nhảy múa”, thứ kim loại quý này hóa thành gánh nặng khiến nhiều cặp đôi phải chật vật tính toán, xoay xở
Giữa khói lửa ác liệt, tình yêu đến với anh bộ đội Đồng Minh Quang và cô giao liên Phạm Thị Mỹ tự nhiên như hơi thở…
Khi một người mẹ tự biết bản thân không hoàn hảo, họ sẽ tạo ra một môi trường dễ tha thứ hơn cho con và cho chính mình.
Nhìn lại hành trình vừa qua, chị Bình tin rằng, lấy chồng bộ đội chính là duyên may của chị.
Giá vàng tăng phi mã trong vài ngày gần đây kéo theo không ít nỗi lo. Nuôi con trong thời bão giá và cơn lốc mất việc liệu có... khó quá?
Cuộc sống của họ là minh chứng sống động cho tinh thần người lính: kiên cường trong chiến trận, bền bỉ trong đời thường, thủy chung trong tình yêu.
Không chỉ là nâng cao thể lực, rèn luyện sức khỏe, tôi còn rèn mình vượt qua tâm lý “một mình”.