Tiếng gà trưa

11/01/2016 - 07:13

PNO - Hằng ngày nhìn con gái nựng yêu cháu, mẹ Thảo thầm nhủ: “Rứa mà hay, mình đã già, chính thằng bé ni mới gắn bó với nó suốt đời…”.

Giữa vườn cây trĩu quả nhà mình, Thảo dáo dác nhìn quanh rồi vén áo lên nới cái vòng nịt bụng ra cho dễ thở. Cô ngồi bệt xuống đất, dựa lưng vào gốc cây hít một hơi thật sâu vào lồng ngực. Sau giây phút tưởng chừng khoan khoái đó, bỗng hai hàng nước mắt cô chảy dài trên đôi má hóp. Tối đến, Thảo đứng bên mẹ, giọng ấp úng: “Mẹ ơi, con… có bầu...!”.

Mẹ Thảo vừa ăn cơm xong, định đưa miếng trầu vào miệng thì sững lại. Ánh mắt bắt gặp cái bụng lùm lùm của con tức thì cái cối ngoáy trầu trên tay bà rớt xuống nền nhà cái rẻng. Cây đèn dầu để trên bàn bỗng như chiếc bong bóng bay dật dờ trước mặt, hoa mắt, bà nằm soài xuống chiếc ghế tràng kỷ mà ôm ngực thở dốc. Nghĩ đến gia phong nhà mình bỗng chốc bị bại hoại, bà ngồi dậy mắng con: “Đồ lăng loàn, mi báo ơn cha mẹ như rứa hả?”.

Đêm ấy bà đi lui đi tới trong phòng như kẻ mộng du. Trời về khuya trở lạnh, bên ngoài phòng khách tiếng khóc của Thảo vẫn rên rỉ như con thú bị trúng thương. Bà động lòng bước ra trấn an con: “Thôi, nín đi để mẹ tính…”. Thương con mà nói vậy chứ thật ra lòng bà đang rối như tơ vò.

Hy vọng cái đứa gây đại họa đó còn độc thân hoặc chí ít cũng góa vợ mới mong gỡ gạc chút tai tiếng cho gia đình, bà nhẹ nhàng hỏi Thảo: “Đứa nào đã ăn nằm với con?”. Thảo lí nhí: “Dạ… thằng Nhã”! Câu trả lời đã làm bà buột miệng kêu một tiếng “Hả?”. Tấm thân già ấy lại rơi phịch xuống chiếc ghế tràng kỷ thêm một lần nữa, kèm theo cái cảm giác tròng trành như ngồi trên chiếc thuyền con. Bà tê tái với ý nghĩ: “Trời ơi, cái thằng con nít đang tuổi học hành, đã vậy lại còn có họ hàng với nhà này. Chuyện mà xì ra thì nước Bể Đông cũng không rửa sạch nỗi nhục!”.

Tieng ga trua
Ảnh minh họa

Tối ấy, đang suy nghĩ miên man để tìm ra lối thoát cho con thì bất chợt mẹ Thảo nghe tiếng ho húng hắng của lão làm vườn đang ăn cơm dưới nhà bếp. Sự “lên tiếng” đúng lúc ấy đã làm bà mừng như kẻ đuối nước vớ được cọc.

Lão làm vườn đã ngoài 50 tuổi, sống đơn độc trong căn chòi tranh trống hơ trống hoác như cái điếm canh ở rìa làng. Lão hơi ngớ ngẩn và lùn tịt, quanh năm độc một bộ áo quần gụ mở “cửa sổ” tứ tung sau lưng và trước ngực... Vì cái tội ăn quá nhiều nên ai cũng ngại thuê lão làm việc. Mỗi lần đói là lão tới nhà bà xin cơm nguội. Ăn xong tự nguyện vác cuốc ra vườn làm cỏ, hết cỏ thì xay lúa hoặc bửa củi…

Sau một bữa no ễnh bụng, lão định cáo về thì bị bà gọi lại. Xưa nay lão chỉ dám đứng thập thò dưới nhà bếp. Bỗng dưng được kêu lên nhà trên, được mời ngồi ngay bộ ghế tràng kỷ đen bóng như sừng trâu thoa mỡ khiến lão ngỡ ngàng đâu dám. Chỉ dám đứng dựa cột nhà.

Bà hỏi lão giọng của bề trên: “Hôm ni chú ăn có được no không?”. “Dạ thưa, no lắm”. Bà tiếp: “Vậy chú có muốn lúc mô cũng được ăn no như rứa không?”. “Dạ muốn lắm, nhưng phận con mô dám…”. Giọng bà ban phát: “Từ ni chú cứ tới đây mần việc, không những được ăn no mà còn có thêm tiền mua thuốc hút nữa, miễn tôi bảo chi chú nghe rứa là được”. Xưa nay sống cảnh đói no phập phồng, nghe vậy lão mừng rơn, vội chắp tay xá bà: “Dạ, con đội ơn mụ”.

Bây giờ bà mới kêu Thảo tới đứng trước mặt lão, rồi bảo: “Chú nhìn kỹ bụng con Thảo đi, nó có bầu đúng không?”. Lão đang ngơ ngác thì bị bà tấn công tiếp : “Nó khai cái bầu là do chú đó”(!). Lúc này thì hồn vía lão thăng vút mây xanh, rời cột nhà, thụt lùi mấy bước vái bà như tế sao: “Con lạy mụ, xin mụ đừng giỡn oan cho con. Có chết, con cũng không!”. Ngắt lời lão, bà quyết một câu: “Việc ni chú chỉ được, không hề mất chi. Từ ni cứ tới đây mần việc, ai có hỏi thì chú cứ nói có “ngủ” với con Thảo là được, nghe chưa”?

Dàn xếp với lão làm vườn xong, mẹ Thảo tiếp tục kế sách của mình. Nhà bà xưa nay không hề ăn quà vặt, thế mà bắt đầu tuần này, chiều nào bà cũng cho gọi dì bán hàng rong vào khao nhau và kháo chuyện vặt. Để rồi sang tuần sau, vừa bước vào sân nhà bà thì dì bán bánh đã thất kinh, không thể tin nổi mắt mình. Thảo - con gái yêu của bà bị trói đứng ngay cái cột giàn bầu trước sân. Bà thì cầm roi quất túi bụi vào con mà hét: “Hư hỏng này… mi chửa với ai hả?”.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.