Tiếc chi nữa!

09/03/2016 - 07:28

PNO - Anh buộc tôi phải đồng ý nhìn nhận cô ta là vợ anh, tổ chức cưới rồi đón về ở chung. Tôi thật sự choáng váng.

Kí nh gửi chị Hạnh Dung,

Tôi 49 tuổi, chồng tôi hơn tôi một tuổi, đã kết hôn bốn năm. Chúng tôi có bảy năm quen biết trước hôn nhân nên hiểu khá rõ về nhau. Chồng tôi làm việc nhà nước, thu nhập chẳng là bao. Tôi kinh doanh, tiền bạc thoải mái nên lo toàn bộ kinh tế gia đình.

Cuộc sống vợ chồng tương đối ấm êm nhưng tôi không cảm nhận được hạnh phúc vì mọi chuyện lớn nhỏ chồng tôi đều phó mặc cho tôi gánh vác. Tôi phải lo tất cả từ những nhu cầu sinh hoạt hàng ngày đến việc mua đất, xây nhà, sắm sửa các tiện nghi… Không chỉ vậy, nhiều lúc chồng tôi có những đòi hỏi rất vô lý, buộc tôi phải đáp ứng. Cụ thể là mới đây, anh đòi mua thêm nhà, ô tô, tôi còn đang tính toán, chưa kịp đáp ứng thì vợ chồng đã sinh chuyện.

Tôi có vấn đề sức khỏe nên không thể mang thai. Đã ba lần tôi nhờ người mang thai hộ đều không thành công, đang dự định thực hiện thêm lần nữa nhưng chồng tôi chưa đồng ý. Bất ngờ mới đây, anh thú nhận có người phụ nữ khác đã lâu, nhỏ hơn anh 15 tuổi. Cô ta đang mang thai hai tháng nên anh muốn cho cô ta một danh phận công khai. Anh buộc tôi phải đồng ý nhìn nhận cô ta là vợ anh, tổ chức cưới rồi đón về ở chung. Tôi thật sự choáng váng. Tôi biết phận mình, luôn hết lòng chăm sóc chồng, nghĩ đủ cách tìm cho anh một đứa con, sao anh nỡ đối xử với tôi như vậy? Tôi phải làm gì?

Loan (Q.10, TP.HCM)

Tiec chi nua!
Ảnh mang tính minh họa: Internet

Chị Loan mến,

Hạnh Dung nghĩ, có lẽ chị đang khủng hoảng tinh thần trước yêu cầu ngang ngược của chồng nên nhất thời mất định hướng. Đúng ra, với tuổi tác, kinh nghiệm sống và khả năng tính toán làm ăn sẵn có, chị đâu phải không đủ khôn ngoan để nhìn ra bản chất của sự việc và có cách giải quyết.

Trước mắt, chị phải gạt bỏ ngay suy nghĩ “có nên đáp ứng yêu cầu của anh?” vì đó là một yêu cầu phi lý không người vợ nào chấp nhận được. Làm sao có thể chia sẻ chồng mình với người đàn bà khác, lại ngay trong căn nhà của mình? Chúng ta đâu còn sống trong cái thời đàn ông có quyền năm thê bảy thiếp nữa. Luật pháp và cả tình người đều không cho phép anh ta làm như thế. Thậm chí nếu muốn, chị còn có thể thu thập chứng cứ để kiện anh ta ra tòa vì vi phạm chế độ hôn nhân một vợ, một chồng.

Dường như cái mặc cảm không thể sinh con đã khiến chị trở nên nhu nhược, hèn yếu trước người đàn ông của mình. Chị cam tâm bảo bọc, đáp ứng mọi yêu cầu, thậm chí vô lý của anh ta. Phải chăng chị nghĩ những gì mình làm cho chồng là một sự bù đắp? Nhưng, khi đã không có tình yêu thì mọi sự bù đắp đều vô ng hĩa. Anh ta vẫn lén lút phản bội, bản thân chị thì không hề có cảm giác hạnh phúc dù anh ta hiện hữu bên cạnh. Lẽ ra, chị phải mạnh mẽ hơn, tự tin hơn vào bản thân. Bệnh tật không phải là một tội lỗi khiến ta phải cúi mình, tự lệ thuộc đời mình vào một người nào đó.

Tình yêu và hôn nhân không thể mang màu sắc của một sự trao đổi, bù đắp; cũng không thể xây trên cái nền của sự ban ơn hay chịu ơn. Một cuộc hôn nhân như thế rất khó tìm thấy hạnh phúc. Nhìn vào cuộc hôn nhân của chị, không thể không nghi ngờ anh ta có động cơ lợi dụng khi đến với chị. Một người đàn ông ở cái tuổi xấp xỉ 50, nếu tự trọng và yêu thương, thì dù kinh tế có khó khăn đến mấy, chắc chắn anh ta cũng không tránh né trách nhiệm trụ cột, phó mặc gánh nặng cho người phụ nữ của mình.

Chồng chị lại đâu phải là người thất học, vô công rỗi nghề, đã quen sống dựa. Sự phản bội là do anh ta muốn kiếm con, hay thật ra là muốn có một cô nhân tình trẻ? Chị đừng nuôi thêm ảo tưởng vào cuộc hôn nhân của mình, bởi có lẽ anh ta đơn giản chỉ cần tiền của chị. Anh ta hiểu rõ và biết cách khai thác triệt để “thế mạnh” của mình trong quan hệ với chị để đạt được những gì anh ta muốn. Khi ngang nhiên đòi hỏi vô lý như thế, anh ta có còn xem chị là vợ? Tiếc chi con người đó nữa!

Hạnh Dung

(hanhdung@baophunu.org.vn)

Tư vấn trực tiếp tại tòa soạn từ 8g đến 17g các ngày thứ Hai, Ba, Tư, Năm, Sáu.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI