Thời “đói” sách

02/10/2021 - 19:55

PNO - Bây giờ, tôi ngồi nhà chỉ cần gõ cái địa chỉ, lên mạng “đặt hàng online” tức khắc ba bữa sau cuốn sách quý sẽ được giao tận nhà với giá phải chăng.

Khoảng năm 1983, tôi ghé vào hiệu sách trứ danh ấy, thấy bày bản dịch cuốn tiểu thuyết Trăm năm cô đơn của Gabriel Márquez (nhà văn Columbia, giải Nobel văn học năm 1982).

Mừng quá, tôi hỏi giá, cô bán hàng bảo: “Chưa có giá!”. Muốn mua cho được sách nên sáng hôm sau tôi lại ghé. Nhìn lên tủ thấy không còn sách, tôi hỏi, cô bán sách trả lời tỉnh bơ: “Hết rồi!”.

Những năm bao cấp khó khăn, thi thoảng tôi theo lũ bạn chăn bò thu gom, bán được vài đồng tiền từ phế liệu. Còn nữa, mỗi vụ gặt, sau khi cùng cả nhà dang nắng cháy da phỏng trán ngoài đồng, tôi sẽ được mẹ sau khi bán lúa, dúi cho vài chục đồng gọi là… tiền công. Tất tật những đồng tiền ít ỏi kia tôi đem “đầu tư” hết vào sách. 

Thời ấy sách rất rẻ. Cách nhà tôi năm cây số là một thị trấn nhỏ,  nơi có “Hiệu sách nhân dân” duy nhất của cả huyện. Mỗi lúc có tiền, tôi lại cọc cạch cái xe đạp cà tàng, hớn hở phi tới hiệu sách.

Tiêu chí chọn sách của tôi là… xem độ dày với giá bìa trước khi tính tới nội dung. Sách văn học càng dày mà giá bìa càng rẻ (tức bỏ tiền ít nhất để đọc được chữ nhiều nhất) là tôi thích. Nguyên nhân dễ hiểu thôi: “Đói” sách quá mà!

Tốn nhiều tiền để mua cuốn mỏng về đọc một lát hết vèo thì xót lắm. Còn nhớ, với tiêu chí ấy, tôi đã từng rước về cuốn tiểu thuyết Rừng U minh của Trần Hiếu Minh. Sách dày gần 900 trang mà giá chỉ mươi đồng bạc thời điểm năm 1976, rẻ đến bất ngờ. 

Rẻ thì rẻ. Nhưng “khổ nạn” của kinh doanh thời bao cấp là tình trạng đầu cơ, tuồn sách hay ra thị trường “chợ đen”. Lớn hơn tôi mới cay đắng khám phá ra: Sách bày bán công khai, nằm lâu trên kệ nhà sách đa phần đều là sách… dở.

Những cuốn sách hay, sách của các tác giả nổi tiếng đều đã “lượn một vòng ngoạn mục” ra sạp tư nhân từ lâu. Và đã ra ngoài đương nhiên sẽ đội giá bìa lên từ gấp đôi tới gấp ba.

Khoảng năm 1983, tôi ghé vào hiệu sách trứ danh ấy, thấy bày bản dịch cuốn tiểu thuyết Trăm năm cô đơn của Gabriel Márquez (nhà văn Columbia, giải Nobel văn học năm 1982).

Mừng quá, tôi hỏi giá, cô bán hàng bảo: “Chưa có giá!”. Muốn mua cho được sách nên sáng hôm sau tôi lại ghé. Nhìn lên tủ thấy không còn sách, tôi hỏi, cô bán sách trả lời tỉnh bơ: “Hết rồi!”.

Cuốn sách ấy, sau này cậu bạn “đại gia” của tôi phải cắn răng mò ra chợ đen mua bằng số tiền gấp ba giá bìa. Tôi thì chỉ dám… đọc ké, bởi tiền đâu chơi sang cỡ ấy! Chưa hết, câu chuyện đầu cơ sách còn có pha ngoạn mục khác: những danh tác lớn, in nhiều tập sẽ bị “tuồn” đi bớt một tập (thường là tập đầu hoặc cuối).

Kết quả còn lại trên kệ nhà sách đều là những bộ sách thiếu. Giá rẻ thôi, nhưng khách nào muốn có được cuốn thiếu (cho trọn bộ) phải ra ngoài… chợ đen. Và giá cả chợ đen thì đương nhiên khỏi bàn…

Những bộ sách thiếu ấy, tôi vẫn mua, như: Những người khốn khổ (Victor Hugo); David Copperfield (Charles Dickens), Sông Đông êm đềm (Mikhail Sholokhov)… Không có tiền để đi “bổ sung” nên đành chấp nhận đọc… thiếu.

Vậy mà cũng có cái hay: kiểu đọc “đầu Ngô mình Sở” luyện cho tôi khả năng xâu chuỗi, đoán mò những nội dung thiếu để hiểu truyện. 

Thời bao cấp, đọc sách thiếu cũng là chuyện thường như cơm bữa, bởi sách hiếm, vớ được cuốn nào đọc cuốn đó chứ đâu thể kén cá chọn canh? Vậy nên tôi nhớ một chuyện vui: Cậu bạn cho mượn cuốn truyện võ hiệp (rách mất đầu đuôi), tôi ôm về đọc, nhớ gần hết nội dung, nhưng mù tịt không biết sách của ai và tựa sách tên gì.

Mãi hơn mười năm sau, tới thời “mở cửa”, được xem phim võ hiệp chiếu trên truyền hình, tôi mới té ngửa, đó là truyện Bích huyết kiếm của nhà văn Kim Dung.

Thật may, cuối cùng rồi thời gian khó ấy cũng qua. Các thư viện cơ sở lần lượt được mở, được trang bị sách báo để phục vụ người đọc. Sách chưa nhiều, nhưng có sách để đọc là mừng. Vậy nên quỹ thời gian của tôi, trừ những khi học hành, lao động kiếm sống, còn lại dành hết cho thú đi thư viện.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Sách bán ngoài thị trường được “cởi trói”, xuất bản in ấn ngày càng đẹp, phong phú. Giờ thì sách hay tương đối dễ tìm, có điều giá đắt. Kệ. Với kẻ mê sách như tôi, vậy là hạnh phúc rồi. 

Bây giờ, tôi ngồi nhà chỉ cần gõ cái địa chỉ, lên mạng “đặt hàng online” tức khắc ba bữa sau cuốn sách quý sẽ được giao tận nhà với giá phải chăng.

Vậy nên, để rửa cái hận muốn đọc sách phải “lên bờ xuống ruộng” ngày xưa, hễ thấy các nhà sách “tiếp thị” cuốn nào ưng ý, tôi lập tức đặt mua.

Khổ nỗi bây giờ mắt tôi kém, quỹ thời gian lại hạn hẹp nên việc đọc vất vả hơn nhiều so với thời trai trẻ. Kệ đi. Dù gì tôi vẫn còn được “cái vé vớt” cuối đời để có thể mua, đọc bất cứ cuốn sách nào tôi thích. Đâu ai biết, đó là ước mơ cháy bỏng suốt thời khốn khó của tôi ngày xưa… 

Y Nguyên

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.