Thị không về phố

21/08/2020 - 19:00

PNO - Như thế nghĩa là vẫn còn người trồng thị, vẫn còn người tiếc nuối dư vị của một thời xa vắng. Chỉ có điều trái cây ấy năm nay mất mùa…

Cuối tuần, anh tạm gác công việc sang một bên để thực hiện lời hứa với con. 
Nhớ ngày xưa, cũng tầm tháng Bảy, tháng Tám này là mùa thị. Lần nào mẹ đi chợ về cũng có vài ba quả thị lăn lóc trong góc làn. Mấy anh em ai cũng có phần, ai cũng gắng để dành quả thị của mình sao cho được lâu nhất, để mùi hương của thị lẩn quất trong áo quần, da thịt.

Một lần, trong lúc mê ngủ, anh đạp phải quả thị khiến nó vỡ bẹp lép. Mẹ anh nghĩ ra cách cắt dây chuối khô đan cho mỗi đứa một cái giỏ đựng thị. Vậy là những lúc bận việc hoặc đi ngủ, thị được treo lúc lỉu ngoài dây phơi, trên song cửa sổ, trên cả hoành nhà.

Hương thị ấp iu dặt dìu trong không gian tĩnh mịch, thấm vào từng hơi thở, từng ngóc ngách tâm hồn. Chao ôi! Cái mùi hương ấy sao mà quên cho được. Anh không hiểu tại sao một thứ quả bé thế kia lại đong đầy mùi hương đến vậy.

Ngày qua, những đốm xanh trên mình quả thị biến mất, cái tai xinh trông yêu yêu cũng đã hao đi đôi phần. Vỏ quả bắt đầu chuyển từ vàng tươi sang sẫm, làn da căng bóng mịn màng xuất hiện những vết chân chim. Thoảng nghe trong hương thị mùi ngọt ngọt của đường. Tụi con nít háo hức nắn nắn, bóp bóp cho thị thật mềm rồi xé thị làm đôi và bắt đầu thưởng thức.

Những quả thị “đít” thẳng thường nhiều hạt hơn những quả “đít” xiên. Tụi con nít đứa nào được chia phần có hạt thì càng khoái vì bám xung quanh cái hạt nho nhỏ, cứng ngắc ấy là lớp thịt dày, ăn mềm và ngọt. Nhưng nếu chẳng may nuốt phải hạt thị thì ai cũng cuống quýt cả lên, sợ hạt sẽ nảy mầm, bén rễ từ trong bụng mà chui ra. Rồi đi đâu, làm gì cũng phải rinh theo cái cây ấy trông khó coi, mắc cỡ lắm!

Thị bây giờ chỉ còn thấy trên... Facebook. Ảnh minh họa
Thị bây giờ chỉ còn thấy trên... Facebook. Ảnh minh họa

Mỉm cười với ý nghĩ ấy, anh nhấc điện thoại gọi về cho mẹ như một phản xạ tự nhiên: 
- Mẹ ơi, quê mình nay còn ai trồng thị nữa không?
Hiểu con là người hoài cổ nên bà chẳng lấy gì làm bất ngờ với những câu hỏi kiểu như thế của anh.

Sau phút im lặng, mẹ anh từ tốn trả lời: 
- Bây giờ vườn ít lại rồi, mà có trồng người ta cũng chỉ trồng các loại cây cao sản, lấy đâu ra chỗ cho thị mọc nữa hả con?

Phải rồi, thời buổi đất chật người đông, tấc đất còn quý hơn tấc vàng, mấy ai còn giữ cho mình một gốc thị, họa hoằn năm lãi một mùa quả, phần cho, phần bán chẳng bõ công hái trèo… Biết vậy, nhưng anh vẫn tin đâu đó trên vùng trung du cây thị, quả thị vẫn còn. Chớm thu, những chuyến xe liên tỉnh sẽ đưa thị về với phố.

Anh đánh xe tìm vào một khu chợ đầu mối, hỏi thăm vài chủ vựa, họ bảo: “Anh muốn mua nho Mỹ, táo Tàu, xoài Thái… số lượng bao nhiêu cũng có, chứ hỏi mua thị thì bằng làm khó nhà em rồi!”.

Chợ đầu mối không có, e rằng các khu chợ cóc càng không. Nghĩ vậy mà chẳng hiểu sao đôi chân anh vẫn cứ muốn tạt vào. Có lẽ vì anh nghĩ đến con, nghĩ đến sự háo hức của nó khi được cầm trên tay thức quả ngạt ngào hương sắc. Và biết đâu được đấy, thi thoảng vô tình anh vẫn bắt gặp những món quà quê giữa phố đó thôi.

Chẳng hiểu sao cứ tới mùa này anh lại nhớ thương trái thị ngày xưa...
Chẳng hiểu sao cứ tới mùa này anh lại nhớ thương trái thị ngày xưa...

Bước vào gian hàng bày la liệt các loại quả, anh nhìn quanh vẫn không thấy thứ cần tìm. Hỏi ai cũng chỉ nhận được cái lắc đầu nguầy nguậy. Biết chuyện, cụ bà bán cau trầu gần đó bảo anh: “Nhà tôi ở quê may còn một cây, nhưng con điện lên bảo vừa rồi bão vô đập tan tành hết cả rồi”. 

Như thế nghĩa là vẫn còn người trồng thị, vẫn còn người tiếc nuối dư vị của một thời xa vắng. Chỉ có điều trái cây ấy năm nay mất mùa… Anh cười buồn. Biết làm sao được. Thôi cũng đành mắc nợ với con! 

Nguyễn Hòe
 

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(1)
  • Tâm 22-08-2020 14:24:03

    Bạn về Hải Dương đi, thành phố mà tôi đi thấy chợ nào cũng có. Các xe hàng rong cũng thấy bán. Chỉ có điều thành phố Hải Dương đang bị cách ly xã hội do Covit thôi, nên muốn vào phải khai báo y tế đấy!

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.