Theo chồng

27/11/2013 - 17:26

PNO - PN - Thưa chị Hạnh Dung! Em 29 tuổi, lấy chồng mới được ba năm mà đã sa sút thảm hại.

edf40wrjww2tblPage:Content

Em 29 tuổi, lấy chồng mới được ba năm mà đã sa sút thảm hại. Chồng em làm xây dựng cầu đường, liên tục đi khắp nơi. Khi phát hiện anh sống ở công trường rất phóng túng, em đã tự nguyện nghỉ việc theo anh.

Công trường tới đâu, em thuê nhà ở đó. Tính em chịu khó, chán cảnh sống ăn bám, nên xin thầu việc đi chợ, nấu ăn cho cả đội công nhân. Em từ chỗ có việc làm, thu nhập cũng được, công việc hành chính lại an nhàn mát mẻ, nay suốt ngày chạy chợ. Vất vả cũng đành, nhưng buồn nhất là chồng em không tôn trọng, coi em như một thợ phụ, nhiều khi còn mắng nhiếc trước mặt mọi người. Buồn nữa là sống cảnh rày đây mai đó nên vợ chồng em không thể tính chuyện có con. Em nghĩ, mình hy sinh bao nhiêu cho chồng, mà tương lai của hai vợ chồng thì không có. Nói ra, anh bảo nếu em chán thì cứ về quê sống, anh không bao giờ bỏ nghề vì vợ. Giờ em về quê sống với ai? Để lại anh sống buông tuồng, nhậu nhẹt, quán xá, em út như vậy làm sao yên tâm? Em cũng nghĩ tại mình chọn sai người, nay thân phận em ra thế này, anh bảo em đi thì em đi, anh bảo chia tay thì chia tay, đời em coi như đã tàn rồi, không công việc, không làm ra tiền, có ra đi cũng hai bàn tay trắng. Em không biết tính toán thế nào nữa…

Thu Hiền (Gia Lai)

Theo chong

Em Thu Hiền mến,

Em lỡ theo chồng ba năm nay rồi, đừng vì một phút nóng giận, buồn tủi mà bỏ về quê, công lao bấy lâu uổng phí. Em theo chồng mới biết cái khó khăn của đời sống công trường, mới biết đôi khi người ta thèm lắm một mái gia đình êm ấm, ổn định. Nếu mình làm được chuyện đó - xây được tổ ấm bình yên, có khi chồng em sẽ “dừng bước giang hồ”. Đâu có ai rong ruổi mãi được, rồi cũng phải tìm bến neo đậu lại đời mình thôi mà.

Làm việc cho quên ngày tháng, chấp nhận nấu ăn, dọn dẹp, thu nhập thấp, bị rầy la… cũng là hy sinh. Nhưng quan trọng hơn, em theo chồng là để xây dựng gia đình, duy trì hôn nhân, chứ không phải theo chồng để cùng làm lụng kiếm thêm một khoản tiền, hay để canh chồng đừng hư hỏng. Vợ chồng trẻ, mối dây con cái là quan trọng. Em dành dụm để tính chuyện nhà cửa sau này, can đảm hơn thì tính toán xem công trường bao ngày bao tháng, rồi thu xếp có con. Ở nhà thuê cũng được, cực nhọc chút cũng được, bao nhiêu người còn cực nhọc hơn mình. Tiền bạc có thể do đàn ông làm ra, nhưng nên nhà nên cửa hay không là do tay người phụ nữ. Có thể khi có con, chồng em sẽ bớt la cà, gắn bó với gia đình nhiều hơn. Em cũng sẽ có động lực hơn để sống.

Em nên từ từ bàn bạc với chồng tìm một công việc khác, vẫn là nghề đó, nhưng ổn định hơn. Ông bà nói “an cư lạc nghiệp”, cuộc sống lang bạt có thể phù hợp với người ta khi còn trẻ, khỏe; khi đã hơi chững tuổi, ai cũng thấy sự cần thiết phải có một nơi chốn đi về. Bây giờ, quan trọng nhất là em phải xây dựng kế hoạch. Vợ chồng phải bàn bạc cùng nhau thống nhất với kế hoạch đó, rồi dành dụm, thu xếp, tìm kiếm cơ hội thay đổi… vì mục tiêu chung. Kế hoạch đó chính là lối thoát của em. Vợ chồng son, con cái chưa vướng bận, mọi thứ còn trong tay mình thu xếp, đã có gì đâu mà bi quan đến mức “đời tàn”. Chúc em vui vẻ, bớt cằn nhằn, gay gắt với chồng và sớm chọn được một con đường thích hợp với hoàn cảnh của mình.

HẠNH DUNG (hanhdung@baophunu.org.vn) 

Tư vấn trực tiếp tại tòa soạn vào thứ Hai, Tư, Sáu (sáng: từ 8g -11g30; chiều: từ 13g30 - 16g30)

Từ khóa Theo chồng
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI