Tha thứ bao nhiêu lần là đủ?

06/05/2019 - 18:00

PNO - Chồng tôi đang hoảng sợ. Anh luôn nghĩ tôi không dám ly hôn vì tôi thuộc tuyp phụ nữ của gia đình và rất thương ba mẹ hai bên. Giờ thì anh cuống quýt.

Ngày yêu nhau, chồng tôi không hứa hẹn nhiều. Nhưng ở bên nhau tôi luôn có cảm giác ấm lòng vì những cử chỉ yêu thương. Lấy nhau rồi, tôi hết lòng cho tổ ấm nhỏ. Hiểu công việc của chồng mình rất bận rộn và áp lực, nên chuyện lui về phía sau một bước để làm hậu phương cho anh, tôi tự nguyện làm. Nhưng mọi chuyện trong cuộc sống không hề dễ dàng như tôi vẫn nghĩ. Lòng người thật khó lường.

Lần thứ nhất. Con trai lên ba tuổi thì tôi phát hiện chồng mình thực ra không bận rộn nhiều như thế. Những chuyến công tác dày đặc là có lí do trong sáng lẫn “trong tối”. Nhân tình của chồng tôi cùng cơ quan. Họ đi ăn trưa cùng nhau, tối cùng về muộn. Ngày nào đi làm cũng quần là áo lượt, mùi nước hoa thoang thoảng quyến rũ. Những nhàu nhĩ đời thường, những cau có, cộc lốc họ nào thấy ở nhau. Những lời có cánh buông ra, những va chạm thể xác... cứ thế họ lén lút cùng nhau.

Tha thu bao nhieu lan la du?Ảnh minh họa

Tôi sốc nhưng không làm lớn chuyện. Tôi đến thẳng cơ quan, vào phòng làm việc của chồng, gọi cô ả kia vào. Tôi chỉ im lặng quẳng sấp ảnh họ tình tứ bên nhau lên bàn, đủ để cả hai tái mặt. Họ xin lỗi, hứa hẹn và cả cam kết nữa. Tôi đau, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì việc vun vén giữ gìn tổ ấm cho con quan trọng hơn hết. Tôi tha thứ lần một, không quên kèm theo cảnh báo sẽ không có lần thứ hai.

Chồng tôi quay trở lại quĩ đạo gia đình. Ngoan ngoãn và trách nhiệm còn hơn cả thời chưa phạm lỗi. Tôi nghĩ hẳn anh ăn năn, thấy rõ giá trị gia đình. Nhưng tôi nhầm.

Lần thứ hai. Cô bạn thân hớt hải báo tin chồng tôi đang tình tứ cùng một cô gái trẻ ở một nơi sang trọng và kín đáo. Tôi muốn ngã qụy vì đau. Lời hứa của anh hóa ra chỉ là chót lưỡi đầu môi. Tôi bình tĩnh gọi cho mẹ chồng, nói có việc cần nhờ mẹ tới địa chỉ bạn vừa cho. Tôi gọi cho cả em trai mình. Và chúng tôi không phải đợi lâu, khi họ ôm eo nhau cực kỳ tình tứ bước ra. Mẹ chồng tôi giáng cho con trai một cái tát rồi bỏ về. Tôi biết tôi làm tổn thương mẹ, khi lòng kiêu hãnh về con trai lúc nào cũng cao như núi. Nhưng sự thật thì mẹ cần phải biết.

Tha thu bao nhieu lan la du?
Ảnh minh họa

Chồng tôi lại thêm một lần năn nỉ, xin lỗi. Tôi xếp lịch cho hai mẹ con đi nghỉ vài hôm, để suy nghĩ thấu đáo. Thời gian ấy ba chồng nhắn cho tôi duy nhất một cái tin: “Ba xin con, vì cháu nội của ba, con hãy cho chồng một cơ hội làm lại”. Đó là lần duy nhất tôi khóc kể từ khi chuyện xảy ra.

Tôi im lặng một thời gian khá dài, rồi thời gian cũng giúp vết thương lòng lắng xuống. Mối quan hệ của chúng tôi dần trở lại như cũ, hoặc cố như thế. Ba mẹ chồng hiểu chuyện, thương tôi và các cháu nên cố gắng bù đắp rất nhiều. Tôi luôn tự an ủi mình: Thôi thì ở đời không ai được hết cả, không khổ cái này thì sẽ khổ cái khác. Vậy nên, cứ mắt nhắm mắt mở mà sống.

Lần thứ ba. Chồng chủ động khai với tôi về sự tấn công mạnh mẽ của một người phụ nữ đã bỏ chồng. Anh nói mình khá mệt mỏi. Tôi im lặng, rồi mỉa mai: “Với tính cách của anh, chuyện ngã vào cô ấy chỉ là sớm hay muộn thôi”. Anh thề sống thề chết là không thích, là đang sợ bị cô ta giăng bẫy. Tôi lẳng lặng tìm hiểu, mới biết chuyện không hẳn như anh nói. Họ đã qua lại với nhau một thời gian. Anh đang muốn dứt ra. Nhưng người đàn bà này vốn không dễ dàng, đơn giản như những cô bồ trước. Cô ta muốn trói anh bằng mọi cách. Rồi cô ta nhắn tin cho tôi, rằng đã có thai với chồng tôi.

Tôi muốn khóc mà không khóc nổi.

Tha thu bao nhieu lan la du?
Ảnh minh họa

Trong một cuộc hôn nhân, tha thứ bao nhiêu lần là đủ? Mẹ tôi luôn nói người phụ nữ phải giữ chữ nhẫn trong cuộc sống gia đình. Ba mẹ chồng luôn nhắc tôi hai chữ ... Vậy còn tôi, cảm giác của một người vợ bị phản bội thì ai quan tâm? Chồng tôi thực ra cũng lo lắng cho gia đình, cũng thương vợ yêu con. Nhưng có lẽ bản tính trăng hoa của anh thật khó thay đổi. Tôi nghĩ đi rồi nghĩ lại. Nhìn con trai, tôi không thể cầm lòng. Nhưng cuối cùng tôi quyết định rời đi cùng con, để lại lá đơn ly hôn.

Có lẽ đến lúc này chồng tôi mới hoảng sợ. Anh luôn nghĩ tôi không dám ly hôn vì tôi thuộc tuyp phụ nữ của gia đình và rất thương ba mẹ hai bên. Giờ anh cuống quýt, thậm chí quì sụp xuống van xin tôi ở lại.

Từ ngày mẹ con tôi dọn đi, ngày nào anh cũng xin về sớm đón đưa con trai, ngày nào cũng lui tới phòng trọ của hai mẹ con. Tôi lẳng lặng tránh mặt. Con người thật kỳ lạ, khi có thì không biết trân trọng, giờ mất lại nháo nhào tìm kiếm, van xin. Nhìn anh tiều tụy hẳn đi, tôi cũng thấy chạnh lòng.

Tôi có nên suy nghĩ lại? Tôi vẫn loay hoay với câu hỏi: Trong hôn nhân, tha thứ bao nhiêu lần là đủ?

                                                                                                        Đinh Hương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI