PNO - Từ lúc đi buôn đất thành công, tôi đâm ra chán chường với cuộc hôn nhân. Sao tôi chịu đựng sự tẻ nhạt giỏi thế không biết!
Chia sẻ bài viết: |
Trần Hồng Giang 02-04-2023 15:13:35
Tôi cũng là một người thành công nhờ bất động sản như bạn, nhưng tôi chọn gia đình, nhờ kinh doanh bất động sản Tôi đã có được sự tự do tài chính. Tôi chọn dành nhiều thời gian rảnh hơn cho gia đình, chọn những bữa cơm tối ở nhà với vợ, và tự ra một kỷ luật bản thân đó là trừ những chuyến công tác xa, Dù có bất kỳ công việc gì tôi đều chọn về nhà trước 22 giờ đêm.
Phan thị Hoàng Anh 27-03-2023 14:55:56
Rất đáng đời! Sa đà ăn chơi, giàu đổi bạn, sang đổi vợ thì NGHIỆP QUẬT là phải. Ráng trả nghiệp đi anh ơi...
Kathy 27-03-2023 13:28:12
Bạc bẽo, vô tình, ích kỷ với vợ con. Nên bây giờ trả giá. Chắc gì đứa con với nhân ngãi của anh là của anh haha, mù quáng vô lương tâm phản bội những người thân yêu nhất thì hậu quả nhận lãnh ngày hôm nay là vậy thôi. Cứ nghiền ngẫm đến cuối đời và cầu mong các con mình sau này tha thứ cho người cha vô trách nhiệm, vô tình nông cạn.
Mình Thư 27-03-2023 08:48:48
Khi trái đất còn xoay thì em vẫn còn cơ hội ở phía trước. Con chim còn xây được cái tổ trú nắng mưa thì không cớ gì con người thông minh, lanh lợi, học thức như em lại không biết cách xây lại tổ ấm cho mình.
nga 26-03-2023 12:20:57
Các cụ xưa có câu tham phú, phụ bần...ám chỉ khi lấy vợ tay trắng mặc dù vợ không là người làm ra tiền nhưng là người mang hạnh phúc của một GĐ sự bình yên để người đàn ông thăng tiến...bạn có biết có được 2 cô gái thời buổi này là hạnh phúc lắm không...nhưng nhiều ng khi có tiền thì họ không nghĩ điều đó là hạnh phúc mà là bất hạnh,...biết đc lầm lỡ mong bạn về già tìm được bến đỗ bình yên trân trọng những gì mình đã có...
Hoàng Gia 26-03-2023 08:41:18
Giờ than thân trách phận chi nữa bạn. Ở tuổi bạn giờ làm lại là rất khó để thành công nhựa xưa. Cố gắng đừng ăn nhậu. Kiếm việc làm ổn định. Có tiền thì gửi cho mays đứa nhỏ là tốt nhất
My hanh 26-03-2023 00:57:21
Ko nha a, đời ko như là mơ
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.