PNO - Hãy giúp con, cũng là giúp mình, bằng cách cho con điểm tựa, để con lớn lên vững vàng và hạnh phúc.
Chia sẻ bài viết: |
Phương Uyên 07-04-2022 09:55:31
Vợ chồng tôi đều làm kinh doanh và chúng tôi gần như không có thời gian cho con. Có thể vì vậy mà cháu ít lời kinh khủng. Có lần tôi tình cờ nghe cháu nói chuyện với bạn. Hình như bạn cháu có hỏi mẹ cháu có nói chuyện với mẹ được không. Cháu nói "Được. Câu 1, mẹ nói thì tao im. Câu 2, tao nói thì mẹ im. Nếu một trong hai người không im thì câu 3 sẽ thành câu cãi nhau". Tôi nghe và có phần sốc. Tôi không nghĩ tình hình lại tệ đến như vậy. Tôi phải cải thiện việc này như thế nào? Cảm ơn cô và bác sĩ. (Phương Uyên, Quận 5)
Hoài Thương 07-04-2022 09:50:54
Bác sĩ nói hay quá. Con em từ năm 14 tuổi là nó bắt đầu không chia sẻ gì với cha mẹ nữa, nhiều khi cũng muốn biết con có gặp vấn đề gì ở trường không, bạn bè có gì vui không... nhưng con không nói gì cả. Hỏi thì con nhắn nhó. Biết làm sao để con chia sẻ đây?
VÕ THỊ TÂN CHÂU 07-04-2022 09:50:44
Xin Bs Thạc tư vấn giúp "Ba mẹ sẽ nên làm gì để giúp con vượt qua khi bị bạn bè cười cợt về ngoại hình. Ví dụ như: Đồ cận thị, đồ da đen, đồ sứt môi, đồ mập, đồ oắt con..."
An Nhiên, quận 3 07-04-2022 09:21:38
Tôi hay tìm hiểu và cũng thường cố gắng nói chuyện với con. Nhưng thú thật là không ít lần tôi lại cho rằng mình thoải mái với con quá. Tôi nghĩ trẻ cần chút áp lực, thử thách, từ đó mới biết nỗ lực vượt khó. Nhưng áp lực bao nhiêu là đủ hay tạo áp lực thế nào thì tôi không biết.
Tình mẫu tử là điều kỳ diệu quyết định sự sống còn của nhân loại, tuyệt đối không thể hoài nghi.
Khi công nghệ ngày càng chiếm lĩnh cuộc sống, việc sử dụng điện thoại quá mức đã trở thành một thói quen khó bỏ của nhiều người, từ già đến trẻ.
Bạn gái của con ngoan hiền, học vững trong lớp, tính tình dễ chịu, nhưng độ “hóng biến” vào loại cực cao.
Hình ảnh cô bé thui thủi năm xưa luôn khiến chị nặng lòng mỗi khi nghĩ đến.
Tại trung tâm thương mại V., tôi từng có ý nghĩ gieo mình, nhưng đã kịp dừng lại ở phút 89.
Người ta thường bảo, muốn biết lòng dạ đàn ông, hãy tới khoa sản.
Trải qua hơn 40 năm, tiếng võng cứ kẽo cà kẽo kẹt trong tâm trí Khang mỗi khi nghĩ về ba…
Biết là bất tiện nhưng muốn con cai điện thoại, máy tính thì mình cũng phải cai nghiện cùng con.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nuốt nước mắt ngậm ngùi. Thôi thì khi con còn trong vòng tay mình, nói năng khuyên răn được gì cứ nói.
Nhìn cháu nội sung sướng gạt tay lên “cò súng” tạo ra những âm thanh tạch tạch vui tai, tôi như thấy lại hình ảnh của mình mấy chục năm về trước.
Khi công việc của anh Jeroen Schooneman gặp khó khăn, chị Thùy Dương một mặt đứng ra lo liệu, sắp xếp lại cuộc sống...
Các con không được một mình cứu người gặp nạn, không được làm “anh hùng” khi chưa đủ sức.
Dọc theo các nhánh sông, con rạch ở miền Tây, vẫn còn những người phụ nữ cùng chồng kiếm sống bằng nghề rày đây mai đó…
Đó là 2 bữa tiệc thật giản đơn với chiếc bánh kem nhỏ xinh, những món ăn do chính con cháu nấu, cả nhà quây quần…
Cha mẹ đã nuôi dạy và chăm sóc chị em tôi bằng tình yêu vô bờ.
Nhiều người “nghiện” mối quan hệ với thú cưng vì trong mối quan hệ ấy, họ là người duy nhất có quyền chi phối, quyết định tất cả.
Câu chuyện ấy chỉ để nghe qua và cảnh giác, nó không đáng để ám ảnh, rã rời.
Không ít suy diễn còn cho rằng, tham gia thể thao là để thể hiện, để có những bức ảnh “sống ảo” khoe mạng xã hội…