Kết quả tìm kiếm cho "me chong thuong dau"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 44
Gia đình chồng tìm cách tách mẹ con Cẩm, vì cho rằng cô từng bị trầm cảm không nên nuôi con.
Má tôi thuộc kiểu người Nam Bộ hào sảng, phóng khoáng. Với bà con dòng họ, má không bao giờ tiếc gì.
Quân sững sờ hơn nữa khi nghe mẹ kết tội: “Đàn ông con trai gì mà tối ngày đội vợ lên đầu”.
Nhìn thấy dáng mẹ chồng cặm cụi dọn dẹp, đi ra đi vào rồi ngồi ăn cơm một mình khi con cháu đã về hết qua camera, tôi rớt nước mắt...
Chị Tuyền nói: “Số tôi may mắn nên mới gặp được mẹ Vân. Tôi mất mẹ nên đã được bù đắp bằng việc có mẹ chồng chẳng khác gì mẹ ruột”.
Tôi bế con ra đi vì muốn lòng mình tạm nghỉ ngơi, đừng nổi gió vì những nặng nhẹ băn khoăn nữa.
Tôi nhập viện, chồng không có nhà, mọi thứ rối tung rối mù nếu không có 2 bà mẹ từ quê bắt xe lên thành phố.
Mọi tình cảm “cắc cớ" trên đời đều không phải tự nhiên mà sâu đậm, dẫu mẹ tôi có “vô lý" khi phân bổ niềm tin giữa con dâu và con ruột.
Khi tôi đặt câu hỏi này, nhiều người đã trả lời một câu chung chung và công thức: Hãy coi mẹ chồng như mẹ mình thì sẽ yêu được.
Giờ, mẹ chồng, nàng dâu coi nhau như ruột thịt. Trải qua nỗi đau mất con, mất chồng, họ càng thương nhau, càng chung sức chăm lo cho con cháu.
Hai con dâu tôi chảnh chọe suốt ngày, nhà đông người ồn ào, tôi lúc nào cũng mệt mỏi, căng thẳng. Khổ nhất là chuyện vợ chồng thằng lớn hiếm muộn...
Dâu mở lồng bàn, chị mỉm cười chờ nó háo hức xới cơm ăn ngon lành. Ai dè dâu ụp mạnh lồng bàn, lẳng lặng xách xe đi.