Kết quả tìm kiếm cho "ky uc tuoi tho"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 157
Mùa hạ trong tôi mang bao miền nhớ. Nhớ tiếng chuông leng keng cùng những vòng xoay xe đạp của ông Ti bán si rô đá bào đang đổ dốc.
Bánh còng, bánh cam, bánh bao chỉ, bánh tiêu, bánh bò… là những thứ bánh gắn chặt trong ký ức của chị em tôi về tuổi thơ.
Nếu hỏi đâu là điều thư giãn khiến con người ta thực sự hạnh phúc và rất đỗi tĩnh tâm, chắc vẫn là lúc nghe và nhìn con mình tập đọc.
Chị em tôi thích nhất mỗi lần được về nội, vì đó là lúc mà chúng tôi có thể ăn thỏa thích món mùng (môn ngọt) muối nội làm.
Quê tôi nằm bên một dòng sông. Sông nhỏ, nước chảy hiền hòa và xanh trong như tấm lòng của cha tôi.
Tôi lên 6, 7 tuổi mới lần đầu được nếm những thức ăn, thức uống có ướp đá lạnh. Ngon lắm, nhất là vào những ngày hè nóng nực.
Tôi vẫn thấy đâu đây đống củi chất đầy ngoài sân, những lần rong ruổi kiếm củi khắp đồi và bao giọt mồ hôi mặn đắng thấm trên áo mẹ.
Ngày xưa mẹ nấu bếp bằng rơm. Mùa gặt, cơm canh quyện một mùi thơm khó tả của những cọng rơm vàng tươi mới.
Mấy bữa nay nắng to, tôi gom tất cả mùng mền, vỏ gối đi giặt. Nhìn những tấm mền ngầu bọt, xoáy lộn trong lồng giặt, tôi lại nhớ những ngày xưa...
Dù hơi nóng phả ra hừng hực, tôi vẫn không tin chiếc bàn ủi con gà có thể ủi phẳng quần áo.
Ngoài các món thơm lừng đặc trưng từ tép tươi, mùi hương đeo đẳng trong ký ức tôi là mùi mắm ruốc đồng làm từ con tép rong.
Tôi thì chỉ đơn giản hồi tưởng lại để biết tuổi thơ mình tươi đẹp thế nào.