Kết quả tìm kiếm cho "con benh tat"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 14
Theo phác đồ điều trị mới, Tuyết Anh phải vào 7-12 toa thuốc.
Trường hợp này là con gái của bệnh nhân 3192 đã cách ly riêng tại Khu cách ly tập trung huyện Quỳnh Phụ, không có nguy cơ lây lan ra cộng đồng.
Dù không nói ra nhưng chị biết mình có lỗi với con nhiều lắm khi con kêu đau đầu, chị chỉ hờ hững đưa mấy viên thuốc giảm đau.
Khi phải đứng giữa người vợ yếu đuối, bệnh tật và cha mẹ già ngày đêm mong ngóng có đứa cháu đích tôn nối dõi, tôi đã chọn một giải pháp khá mạo hiểm.
Cuộc chiến cai điện thoại của người lớn và trẻ con, cần rất nhiều ý chí và chiêu trò, nào phải chuyện đùa.
“Cháu sắp chết rồi cô à. Cháu bị ung thư. Cháu sẽ rất đau đớn, tóc sẽ rụng hết…”. Nguyên nhân của suy nghĩ khủng khiếp trên, là do ngực cháu đang sưng đỏ và rất đau. Tôi xót xa ôm cháu vào lòng, thương đứt ruột.
Dù không nói ra nhưng chị biết mình có lỗi với con nhiều lắm khi con kêu đau đầu, chị chỉ hờ hững đưa mấy viên thuốc giảm đau.
Khi phải đứng giữa người vợ yếu đuối, bệnh tật và cha mẹ già ngày đêm mong ngóng có đứa cháu đích tôn nối dõi, tôi đã chọn một giải pháp khá mạo hiểm.
Con gái chào đời trong bệnh tật, vợ chồng xích mích, rồi bỏ nhau. 5 mùa hoa mai nở, ông bà nội thui thủi nuôi cháu mồ côi.
Không có chuyện cổ tích, nhưng mẹ là cô tiên khi giành con trên tay tử thần, cho con cuộc sống tràn đầy yêu thương, vẽ lên môi con những nụ cười tròn trịa…
PN - Làm việc trong ngành công an, tôi từng tiếp cận nhiều vụ việc xảy ra từ lửa ghen. Từ “lửa” lột tả hết sức rõ ràng sự tàn phá, thiêu rụi của ghen để rồi kết cục tan tành, chồng vợ phân ly, người vào tù, kẻ lưu lạc, con cái bơ vơ như chim non mất tổ. Chính tôi cũng từng là con chim non đáng thương ấy. Tôi hiểu rằng ghen không tàn phá hôn nhân mà hôn nhân đã bị xâm hại trước đó, bằng sự ham vui, thiếu kiềm chế, vô trách nhiệm, đánh mất lòng chung thủy.
PN - Kính gửi chị Hạnh Dung! Em lấy chồng bảy năm, có con trai bốn tuổi.