Kết quả tìm kiếm cho "com tho"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 26
Chị em tôi thích nhất mỗi lần được về nội, vì đó là lúc mà chúng tôi có thể ăn thỏa thích món mùng (môn ngọt) muối nội làm.
Ngày xưa mẹ nấu bếp bằng rơm. Mùa gặt, cơm canh quyện một mùi thơm khó tả của những cọng rơm vàng tươi mới.
Trải qua vô vàn bữa tối giữa phố xá chông chênh, tôi hiểu hạnh phúc đơn giản là được vào bếp phụ giúp má nấu những món ăn ngon cho gia đình.
Tôi vẫn luôn thắc mắc vì sao nó có tên là cơm nguội - cái tên nghe nhạt nhẽo trong khi trái của nó lại màu trắng mỡ màng, tươi tắn.
Tôi vẫn luôn thắc mắc vì sao nó có tên là cơm nguội - cái tên nghe nhạt nhẽo trong khi trái của nó lại màu trắng mỡ màng, tươi tắn.
Trẻ em hôm nay xa lạ với món nước dinh dưỡng thuần túy ấy. Người lớn lên nhờ nước cơm cũng đôi phần quên nhớ riêng mình.
Hồi nhỏ, tôi đã biết thương những giọt mồ hôi ròng rã chạy đua với nước mưa ướt nhòa khuôn mặt cha, ướt sũng trên áo mẹ.
Lâu lắm rồi tôi chẳng về nhà, chẳng được nghe tiếng mẹ nhặt khoan sớm tối. Lâu lắm rồi tôi không thấy đôi bàn chân bước nhẹ sớm mai.
Ngày xưa có đôi đũa cả, có những kỷ niệm êm đềm, ngọt ngào của ông bà, cha mẹ...
Mẹ tôi có bí quyết làm bánh rất đặc biệt gói gọn trong ba từ: vừa mắt, vừa tay, vừa miệng. Vậy nên chúng tôi ghiền!
Thời tôi còn nhỏ, nhà nghèo khó, con đông, để tiết kiệm lúa gạo dành ăn cho giáp vụ, ngày nào mẹ cũng cho cả nhà ăn cơm ghế (cơm độn).
Tôi nhìn quanh tìm bóng dáng người thân cùng vào bữa năm nào và chợt nhận ra: món bình dân từng ăn tới phát ngán mới là món ngon nhất, ngon hoài…