Kết quả tìm kiếm cho "cha me ong ba"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 30
“Không có chú cún cắn sưng chân má con thì kiếp này ba má làm sao mà gặp nhau!”, ba tôi nói vui khi kể chuyện lần đầu gặp má.
Trí nhớ của tôi có hình ảnh ba ngồi xổm dưới gốc dừa thở dốc vì mệt, mẹ ngồi bên quạt mát cho ba.
Tước đi quyền được nghỉ ngơi, thư giãn, ra ngoài gặp gỡ bạn bè, ép buộc cha mẹ phải giữ cháu… chính là những hình thức bạo hành người già.
Gặp nhau ở vùng kinh tế mới, bén duyên đến nay đã 45 năm, ông bà vẫn thắm đượm một mối tình.
Xóm giềng, họ hàng thường mời ông bà làm đại diện mai mối trong lễ hỏi, lễ cưới, mong con cháu của họ có cuộc hôn nhân trọn vẹn như ông bà.
Tình yêu thương đắm say khiến họ chật vật tìm nhau thời thanh xuân, rồi theo họ suốt 64 năm chồng vợ.
Có ông tiến sĩ trời Tây bán bánh nuôi vợ con suốt 12 năm trời. Nhân vật chính trong câu chuyện không ai xa lạ mà chính là ba chồng tôi.
Đứa cháu hỏi ông bà giận nhau chuyện gì đến nỗi phải chia tay. Mẹ cười, chuyện lâu quá rồi nên chẳng nhớ nổi. Ba cũng trả lời gần giống như thế...
2 năm nhìn lại, chị Thư ước mình ngày đó “đã đưa con ra khỏi nhà ngoại sớm hơn”.
Mẹ chồng luôn nhắc đây là đất của mẹ, nhà của mẹ. Bà còn bảo con trai tôi rằng sau này nếu cháu ở đây bà mới chia cho một ít.
"Một đứa trẻ bình thường dành cả thanh xuân để chạy theo đam mê và mơ ước, một đứa tổn thương dành cả thanh xuân chạy chữa vết thương thời thơ ấu”.
Ông bà thường không mở lời “đòi trả công”, nhưng ông bà hiển nhiên có quyền làm như vậy.