Sum họp online

03/02/2022 - 15:04

PNO - Đã hai năm rồi, anh lỡ hẹn với cái tết quê nhà. Năm nay anh cố gắng lắm, nhưng đến ngày cận tết lại gặp sự cố...

Nồi bánh chưng, nồi thịt kho đầy ắp, lửa cháy phù phù, thơm lựng, bếp lửa củi đang ngún khói, cay xè đôi mắt Út. Út ngồi cùng con mèo mướp canh nồi bánh chưng, ba cặm cụi lau dọn bàn thờ, má tất bật chà rửa đủ món đồ.

Út giúp anh Hai đón giao thừa online với cha mẹ
Út giúp anh Hai đón giao thừa online với cha mẹ

Mâm cơm rước ông bà trịnh trọng, nào là bánh chưng, củ kiệu, thịt kho, ram, súp, khổ qua dồi… Ba thay bộ đồ mới lịch sự, cúng và thay mặt con cháu mời ông bà về chung vui ba ngày tết. Út háo hức ngóng tin anh Hai và gia đình nhỏ của anh về quê, nhưng càng ngóng Út càng sốt ruột.

Chiều 30 tết, chuông điện thoại reo. Là anh Hai gọi. Anh Út báo có việc xảy ra, anh Út đã trễ chuyến xe cuối cùng của năm. Anh Hai đã lỡ hẹn tết quê. Út buồn hiu. Vậy là tết này vắng anh.

Giao thừa rộn rã, mọi người từ đầu trên xóm dưới tập trung ra đường. Năm nay, xóm không tổ chức lửa trại, vì thiếu chủ chốt là anh Hai của Út. Cũng may có anh thanh niên hàng xóm mua đâu được vài ống pháo hoa, làm cả xóm sáng rực. Mà hú hồn, vài anh dân phòng chạy lượn lờ nhắc nhở.

Út bấm máy quay lại, gửi cho anh xem không khí náo nhiệt tại quê nhà. Chắc anh cũng nao lòng lắm. Đêm giao thừa, gia đình ngồi quây quần lại gọi video cho gia đình anh Hai. Dù không gặp nhau trực tiếp nhưng cảm nhận được hơi ấm bên gia đình. Một chút xuyến xao trên khuôn mặt anh chị dâu.

Vẻ mặt trầm ngâm của ba Út, dù môi vẫn nở nụ cười nhưng lòng buồn hiu. Má cười sang sảng, nhìn đứa cháu nội: “Ruby của bà nội, nhớ bà nội không,  ạ bà đi con”. Con bé con anh, khuôn mặt nhìn ghét quá chừng. Căn phòng Út rộn rã tiếng cười, kết nối tình thương cách xa nhau mấy trăm cây số. Còn Út, ừ thì bận cầm điện thoại quay cho hai bậc phụ huynh, lâu lâu xen vô vài câu góp vui. Út khoe bao lì xì đỏ tươi vừa mới nhận được: “Phần anh Hai, em giữ hộ luôn nhé!”.

Sáng mùng Một, Út trề trườn, nằm ì trên giường chẳng muốn xuống. Đêm qua nó “lao lực” chơi tới tận ba giờ sáng, giờ uể oải không chịu nổi. “Tết tết tết tết đến rồi…”, nhạc chuông vang lên, anh hai Út gọi về. Út bừng tỉnh giấc, lao ra khỏi giường la lớn, chạy thẳng xuống bếp: “Ba má ơi, anh Hai gọi về…”

Ba má và đứa em út  kéo ghế ngồi ngay ngắn, Út bật 3G, kiếm cái đế kê điện thoại, lần này Út không làm hậu đài nữa. Út gọi messenger cho anh Hai, bên kia lập tức xuất hiện hình anh Hai và vợ con anh ấy. Mỗi người một câu chúc tết, dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp, những tình cảm yêu thương dù xa nhau. Sau màn chúc tụng nghiêm túc là màn tranh khẩu, ai cũng giành nói, hỏi thăm đủ thứ chuyện. Mới sáng mùng Một, căn nhà Út đã rộn ràng.

Mong ước cái tết sum vầy, trọn vẹn.
Mong ước cái tết sum vầy, trọn vẹn

Một lúc sau, Út cùng gia đình đi tảo mộ, không quên mang theo điện thoại, tạo bất ngờ rạo rực cho người anh xa quê. Khói nhang nghi ngút, lập lờ phần mộ ông bà, Út reo lên, bật điện thoại quay con đường dẫn tới phần mộ ông bà. Anh Út vừa xem, vừa bùi ngùi, nét mặt anh trầm lạ hơn so với lúc tối, đôi lúc anh lắng lại, như có gì nghẹn ở cổ. Đã hai năm rồi, anh lỡ hẹn với cái tết quê nhà, anh cố gắng, nhưng đến ngày cận tết lại gặp sự cố.

Đang ngậm ngùi, anh Hai báo tin bất ngờ ngoài sức tưởng tượng của Út: “Ráng ở thêm mấy ngày nữa hãy lên Sài Gòn, anh mua được vé về rồi, chiều mùng Ba anh về”. Còn mùng là còn tết. Út mừng như đón thêm cái giao thừa lần nữa.

                                                                                                         Chúc Châu

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI