Sống chậm là già rồi?

13/03/2021 - 06:18

PNO - Đó chẳng phải sống chậm, tâm an, đó là do sự yếu ớt của tuổi già. Tôi tự vấn, tại sao tôi phải mang tuổi già ấy đến sớm?

Kính gửi chị Hạnh Dung, 

Tôi 49 tuổi. Tới tuổi này, chúng tôi nói với nhau toàn chuyện đi thiền, tập yoga, sống chậm, buông bỏ mọi thứ ham muốn sân si ở đời, giữ tâm an lành chăm lo sức khỏe…

Nhiều người bạn của tôi cũng tính toán, thu xếp để về hưu sớm, tận hưởng cuộc đời. Tôi thấy những chuyện này có lý, nên đã theo bạn bè tham gia một số lớp tập tành. Nhưng chuyện xảy ra với một chị trong nhóm khiến tôi băn khoăn, suy nghĩ.

Chị ấy là người giỏi kinh doanh, khi chị ngưng làm việc, chuyển giao lại cho chồng con để nghỉ ngơi thì doanh nghiệp bắt đầu thua lỗ. Một thời gian dài chuyên tâm vào chuyện thiền và đi từ thiện, đến khi hay biết tình hình thì đã quá trễ. 

Tuổi tác đã về chiều, nhà cửa mất mát, tài sản coi như trắng tay, dễ gì gầy dựng lại được. Chị giờ vẫn thiền, nhưng trong hoàn cảnh khó khăn, buộc phải chấp nhận cuộc sống bấp bênh. Mai kia tuổi già của chị sẽ không biết thế nào, trong khi đó chồng con rất hờ hững.

Tôi bỗng giật mình, hình như không phải tôi đang cố gắng buông bỏ mọi thứ để giữ tâm an lành, mà đúng hơn là đang chấp nhận đầu hàng tuổi tác. Có phải khi mệt rồi, chậm rồi, không thể tranh đua, thì mình đành tự an ủi: thôi đi tìm sự an lành! 

Đó chẳng phải sống chậm, tâm an, đó là do sự yếu ớt của tuổi già. Tôi tự vấn, tại sao tôi phải mang tuổi già ấy đến sớm? Lẽ ra phải động viên mình cố gắng sống năng động lên, trẻ trung lên, thì tôi lại tìm con đường xuống dốc. Tôi sai phải không chị?

Tú Anh (TP.HCM)

ta chấp nhận tuổi già, chấp nhận nhựa sống khô đi trong những lóng xương đã loãng. Ảnh minh họa
Ta chấp nhận tuổi già, chấp nhận nhựa sống khô đi trong những lóng xương đã loãng. Ảnh minh họa

Chị Tú Anh thân mến, 

Phụ nữ mình có nhiều giai đoạn khó khăn trong đời hơn là đàn ông. Tuổi dậy thì, sinh nở, tuổi trung niên, thời kỳ tiền mãn kinh và mãn kinh… khúc ngoặt nào cũng xáo động sâu sắc. Có lẽ vì vậy mà chị em dễ cảm thấy mệt mỏi, hễ ai muốn dẫn mình đi vào lối bình an, mình rất sẵn lòng. 

Phụ nữ cũng là những người dễ bị ảnh hưởng bởi những câu chuyện chuyền tai giữa bạn bè, những an ủi cảm thông đôi khi cũng khiến mình chọn sai giải pháp. Dù sao đi nữa thì tuổi 49 của chị, thời buổi này, hoàn toàn chưa phải là tuổi già, chị đã bước vào tuổi già hơi sớm chăng?

Những phụ nữ đã bước hẳn sang “bên kia bờ ảo vọng” kể rằng sau tuổi trung niên, ngọn lửa vô hình trong người đàn bà sẽ lịm dần đi theo năm tháng, đến một lúc, ta sẽ không còn chút mong muốn níu kéo nào nữa, ta chấp nhận tuổi già, chấp nhận nhựa sống khô đi trong những lóng xương đã loãng.  

Nhưng “thời điểm chấp nhận” ấy cụ thể là lúc nào thì tùy thuộc vào mỗi người. Vì vậy, không việc gì chị phải hăng hái đứng sớm vào hàng ngũ người già, nếu trong lòng chị vẫn còn trẻ.

Tuổi già cũng là một trải nghiệm cá nhân, có người già kiểu yên lặng, có người già kiểu ồn ào, có người chấp nhận muộn, có người chấp nhận sớm. Mình không cần già cho kịp bạn bè đâu chị ạ. Hãy sống theo nhịp điệu của riêng mình. 

Nếu thấy thích tập thiền, chị cứ tập, đó là một niềm yêu thích của nhiều người trẻ tuổi, chứ không phải là một giai đoạn dành riêng cho người già. Niềm vui nào khiến mình gắn bó với cuộc sống này, gắn bó với những người yêu thương, mình nên gìn giữ. 

Sự bình an trong tâm hồn sẽ thật tuyệt vời nếu nó khiến mình vui sống giữa gia đình, nào phải cứ từ bỏ thì mới là bình an. Việc gì nên nắm giữ, việc gì nên chuyển giao, chỉ chị mới quyết định được. 

Chị hãy lắng nghe mình, hãy giữ mối dây tình cảm với gia đình, để sống cân bằng và vui với những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời, chị nhé! 

HẠNH DUNG

 

Thư chia sẻ cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn đọc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn

Tư vấn tâm lý - tình yêu - hôn nhân trực tiếp và miễn phí tại Phòng tư vấn Hạnh Dung, toà soạn Báo Phụ Nữ.

Thời gian: từ Thứ 2 tới Thứ 6 trong giờ hành chánh.

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI