PNO - Anh thường xuyên triệu tập họp online. Trong các cuộc họp có bốn quản lý, anh chỉ hỏi thăm tiến độ công việc mà chẳng triển khai gì, rồi nói riêng với em rằng "chỉ kêu họp vì muốn nhìn thấy em".
Chia sẻ bài viết: |
Hữu Dũng 13-11-2021 22:44:11
Anh sếp này gan thật, người ta có chồng hai con mà dám "đã yêu từ lâu rồi", hàng hiếm đó!
Mỹ Hà 13-11-2021 22:26:37
Tôi mạnh dạn đoán chừng một tháng nữa thôi là anh chị sẽ tay trong tay.
Khánh Linh 13-11-2021 22:25:21
Tình trong như đã mặt ngoài còn e!
Hà Trang 13-11-2021 21:51:11
Nghe giống câu chuyện của bạn mình. Chúc chị nên đôi với anh sếp và sống hạnh phúc đến cuối đời!
Việt Chương 13-11-2021 20:57:40
Anh đó... chích ngừa chưa mà máu quá vậy? Người ta mới ly hôn chưa kịp ráo nước đã nhào vô rồi! Máu đấy!
Nguyễn Thị Hà 13-11-2021 20:56:37
Nói vậy chứ ly hôn xong buồn lâu lắm, nhất là còn có hai đứa con. Nếu con cái thấy ba mẹ vừa ly hôn mà mẹ đã có "chú" rồi thì cũng hơi mệt! Chị cẩn thận vậy là đúng!
Lê Thiên 13-11-2021 20:42:39
Cất anh sếp vào một góc đi bạn ơi, nhưng đợi giải quyết xong chuyện gia đình, con cái... thì lôi ra! Người đâu mà dễ thương hết nấc hà!
Hảo An 13-11-2021 20:38:54
Ở đâu ra ông sếp như phim Hàn Quốc zậy trời?
Em chỉ còn một cách duy nhất, là tự quyết định điều mình cần làm đối với đứa con em đang mang trong bụng.
Mẹ có thể không hiểu hết khó khăn ở môi trường làm việc của em, nhưng mẹ sẽ luôn bảo vệ em. Em hãy chia sẻ câu chuyện, xin mẹ lời khuyên.
Khi trong lòng còn nhiều tổn thương, ở bên cạnh nhau bình yên đã khó, huống gì là phát triển những điều mới mẻ tốt đẹp và hy vọng?
Em chọn sai người và nỗ lực sai đối tượng, kiểu như ông bà nói "Tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài/ Ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây".
Tốt hơn cả là em hãy cứ im lặng quan sát, nghe ngóng, và có những cách để phòng xa mà thôi.
Đứa bé là một gắn kết sâu sắc của em đối với cuộc sống. Hãy làm quen với suy nghĩ này từ việc gửi quà cho bé, giữ liên lạc với chị.
Nuôi dạy một đứa con tự kỷ đã là cả một cuộc chiến đấu kinh khủng, nuôi dạy một đứa trẻ tự kỷ không phải con mình lại còn kinh khủng hơn.
Có một câu người ta thường hay nói, mà trải qua thực tiễn, cô Hạnh Dung cũng tin là đúng: "Cha mẹ không thắng được con cái bao giờ".
Chị đừng đổ lỗi, đừng bào chữa, đừng thanh minh, hãy thể hiện mong muốn một cách chân thành được cùng chồng làm lại từ đầu.
Tết sẽ không vất vả nếu em và các con cùng phụ vợ, phụ mẹ việc nhà. Tết cũng là dịp đoàn tụ gia đình, là ký ức đẹp của các con.
Mong cho con đường trở về với chồng con của chị vẫn còn đó, mong sao lòng bao dung và kiên nhẫn của anh ấy vẫn còn.
Nếu chồng chị là người có hiểu biết, có lương tâm và có cảm xúc, anh không thể nào phản đối việc làm đúng đạo lý, đạo nghĩa của chị.
Hãy để mọi chuyện yên lặng ở đó, rồi từ từ hai người lại tiếp tục nói chuyện với nhau, xem có thể làm gì tốt hơn cho cuộc sống của mình.
Những chuyện khó nói liên quan đến ăn uống này vẫn là chuyện nhỏ. Nếu em để tâm một chút và khéo léo tìm cách thích nghi, em sẽ hòa nhập được
Chị hãy chấp nhận việc đã qua, và tự an ủi dẫu sao vẫn còn may mắn là giúp con gái chị nhận ra những vấn đề trong quan hệ của cháu.
Thay vì nơm nớp chờ đợi một tai họa tất nhiên sẽ xảy ra, hãy tự mình thú nhận với chồng, cầu xin anh một sự tha thứ.
Em thấy chị dâu quá tập trung vào công việc nhưng có thể đó là cách chị thể hiện tình yêu với gia đình, thông qua việc lo kinh tế chu toàn.
Chắc cũng cần nhiều thời gian để mẹ có thể quyết định được, và cháu cũng đừng quá dằn vặt, khổ sở khi mẹ không thể làm theo ý mình.