PNO - Trên đường về nhà, con trai cứ ríu rít kể chuyện cuộc sống của anh Hai ở nhà cha rồi thắc mắc “bao giờ con được sang ở đó” làm tôi không biết trả lời ra sao.
Chia sẻ bài viết: |
Thế 25-11-2023 22:57:52
Tôi nói này là hơi nặng lời bạn cho tôi xin lỗi trước nhé.
Chồng cũ bạn suốt ngày chỉ biết có mẹ và mẹ không có ý kiến riêng của mình. Mẹ chồng cũ là chê nghèo yêu giàu.
Con trai lớn của bạn đang tuổi nhỏ nó không có khả năng chịu đựng được sự cám dỗ từ tiền tài giàu sang cuộc sống sang chảnh tiêu tiên như nước hiện tại của mẹ kế nó mang lại, đã khiến nó quên đi tình yêu của mẹ ruột.
Hiện tại điều quan trọng nhất là bạn giáo giục cho đứa con út của bạn.. đừng để nó giống anh hai nó mà quên đi tình yêu thương và sự vất vả của mẹ ruột mình
Phùng Tuấn. 25-11-2023 17:28:02
Thằng chồng cũ của bạn tức là thằng bố của con bạn tồi, đểu quá.
Vu 25-11-2023 11:57:26
Bạn đang suy nghĩ tiêu cực thứ đồng hành tốt nhất con người là tri thức( giáo dục 1 phần cốt lõi) hãy đảm bảo và hỗ trợ con bạn có điều đó+ nhân cách tốt +con bạn nhìn thế giới quan phù hợp như trường hợp này.
Chưa năm nào tôi thấy chuyện chuẩn bị tết, chuẩn bị thờ cúng nhẹ nhõm như năm nay.
Cuối năm cuối tháng, chị bất lực trong việc tìm chồng. Trước đây, chị từng bao lần khóc vì không thể khuyên chồng thay đổi.
Mỗi khi nhận được quà, Cúc thường chụp ảnh món quà, gửi báo cho người gửi biết là mình đã nhận, cùng thể hiện cảm xúc là mình đã rất vui.
Tôi ngỡ ngàng khi thấy hiên nhà ba mẹ quá đông vui. Ông Sáu, bác Năm, thím Tư, thêm đám trẻ chạy loanh quanh. Mấy chậu cúc vàng rực rỡ trong nắng.
Con gái tôi khoe bộ áo dài mới may, rồi lăng xăng gói ghém quà bánh. Sau 22 năm, tết này con sẽ được nhận cha và tổ tông.
Tôi nghĩ mẹ không thích tôi nên bà lạnh nhạt, hóa ra là do tôi...
Tôi và ông xã rất thích tư thế nữ ở trên, nhưng tôi luôn bị giằng co giữa “thích” và “ngại”...
Lên thăm con gái, bà nén tiếng thở dài. Ngày nào cũng thật khuya bà mới thấy con rể về, người đầy mùi bia rượu.
Sau nhiều năm, tết năm nay là tết đầu tiên mẹ con chị về quê ngoại.
Khi tết đến gần, lòng tôi lại thổn thức khi nhớ về cuộc hẹn đầu năm tôi chưa kịp thực hiện.
Dạo đó, nếu bà cứ mãi “cao cao tại thượng” mà chờ ngày con dâu thân thiết, quấn quýt với mình thì không biết bà phải chờ đến chừng nào.
Trong chiếc cặp của Hoàng có đôi bông tai còn trong hộp. Thu biết đó là món quà không dành cho mình, bởi cô chưa từng đeo bông.
Ở tuổi bạn bè đã bắt đầu có quan hệ yêu đương, cháu gái vẫn chỉ biết mình mẹ. Cháu rất sợ chỉ còn một mình.
Thương bạn khó khăn, tôi cho mượn tiền sắm Tết. Chồng tôi biết chuyện vô cùng giận dữ, anh mắng tôi không biết lo toan.
Cả năm tích cóp, bây giờ tiêu tết là hết sạch, những tấm vé máy bay khiến chị Mai căng thẳng, mỏi mệt.
Mỗi dịp lễ tết, tôi kiệt sức vì lo toan quá nhiều thứ. Chồng tôi trọng lễ nghĩa nhưng lại vô tâm với gia đình nhỏ.
Mọi năm, giờ này tôi đang lo sốt vó với áp lực sắm tết, chuẩn bị tết, quà cáp cho nơi này, nơi khác.
Bây giờ thiếu gì phụ nữ đơn thân vẫn sống vui vẻ. Nếu bạn cảm thấy tội nghiệp họ thì e rằng bạn đã lạc hậu.