PNO - Chuyện cha mẹ thương đứa con này hơn đứa con kia, thiên vị hay phân biệt đối xử giữa các con xưa nay không hiếm. Vậy nhưng khi nói ra, nhiều người sẽ phủ nhận ngay: Làm gì có chuyện đó, đứa nào tôi cũng thương như nhau.
Chia sẻ bài viết: |
YÊN BÌNH 11-09-2024 11:47:04
Ngày xưa mẹ buộc tôi phải tránh xa người thích tôi để nhường cho chị. Khi tôi làm có tiền nhờ mẹ giữ giúp thì mẹ đưa hết cho mấy người kia tiêu. Em trai ko có việc làm mẹ kêu tôi cho mượn vốn kinh doanh rồi chả thấy hoàn lại. Em gái gây nợ nần để người ta đến nhà đòi la ó, tôi cũng phải đứng ra trả thay. Sợ phải trả nợ thêm nên tôi đưa cả nhà về chung sống thì em gái trộm tiền tôi nhưng mẹ lại lặng thinh khi biết chuyện. Anh trai chuyển nhà 1 mình thì mẹ trách ko ai phụ, còn tôi chuyển nhà 1 mình thì mẹ im ru. Anh trai ko chịu làm công thuê mà cứ phải chờ cơ hội kinh doanh lớn rồi cứ hỏi mượn tiền ko bao giờ hoàn lại thì mẹ nói tội nghiệp nó. Cháu gái (con của em trai tôi) cũng do 1 mình tôi nuôi từ khi mới lọt lòng đến hết đại học mà ko thấy mẹ thương tôi thêm chút nào. Dịch COVID-19 tôi gồng gánh 7 miệng ăn bằng đồng lương của mình đến kiệt sức chả thấy mẹ nói tiếng nào. Ở nhà thuê rẻ tiền thì mẹ ko chịu, buộc tôi phải thuê nhà to cho ở riêng dưới đất vì ko chịu ở chung cư cùng tôi. Mỗi tháng vừa lo cho 2 con của mình vừa phải gồng gánh thêm tiền nhà thuê của mẹ cộng thêm tiền thuốc thang... tôi toàn nợ thẻ tín dụng mà mẹ chả cảm thông. Vậy đó, tôi hoàn toàn ko nhận được chút tình thương nào từ mẹ ruột của mình. Chỉ có ba là thương tôi vất vả cho gia đình từ khi độc thân đến khi lập gia đình. Nhưng ông trời đã cướp đi tình thương đó cách nay 12 năm. Kể từ ngày đó tôi như kẻ xa lạ với gia đình, tôi chán nản chỉ làm tròn bổn phận là con. Lắm khi nằm suy nghĩ ko biết có phải tôi mang tội gì nên trả giá cho đến ngày nay. Phải chăng do kiếp trước tôi vay nên kiếp này đầu thai lên để trả nợ mình gây ra?
Trong mỗi người phụ nữ luôn tồn tại một sức hút vô hình mang tên “khí chất”. Đó không chỉ là vẻ ngoài rạng rỡ hay thành công trong sự nghiệp...
Nghĩ cảnh ngày xưa làm dâu xa cha mẹ khóc hết nước mắt, nên khi có con dâu, cô dành trọn tình thương như một sự đồng cảm.
Khái niệm “yêu mập mờ” hay “hôn nhân không ràng buộc” ngày càng trở nên quen thuộc với giới trẻ.
Ai cũng thích khi nghe câu chuyện bỏ phố về quê của mẹ. Nhưng việc đó cần bản lĩnh...
Hiểu được đâu là “điểm liệt” trong quan điểm sống của vợ/chồng là cách để chúng ta tránh được những sai lầm chết người trong hành trình hôn nhân.
Hình ảnh người vợ nắm giữ tay hòm chìa khóa đã trở nên quen thuộc. Tuy nhiên, vẫn có trường hợp chồng mới là người quản lý tài chính.
Dù việc đi học có vì tương lai của gia đình, và bận bịu đến đâu, người phụ nữ không được bỏ bê việc nhà.
Con không thích tâm sự với ba, chỉ được mấy câu là ba con đứng dậy bỏ đi hoặc con kiếm cớ rút lui.
Hơn 360 ngày mỗi năm, anh Thắng lái xe đi làm cùng vợ, chỉ có 2 - 3 ngày trong số đó anh tách riêng đi nhậu cùng bạn bè.
Cậu Ba độc thân. Đã nhiều năm rồi, cậu chọn cách sống chậm rãi, ít ồn ào, không phiền lụy ai.
Anh thầm ước đời mình sẽ được thêm thật nhiều lần chạy về cắt tóc cho mẹ thương yêu...
Tiến sĩ Ngô Đắc Thuần dành cho chúng tôi một buổi trò chuyện ngắn về cách anh cân bằng cuộc sống và tìm thấy bình an trong việc chăm sóc gia đình.
Đâu hẳn cái gì cũng phải nhanh mới vui. Tôi thôi tức giận mỗi khi cháu ăn chậm, thôi bức xúc khi chúng không chịu đi tắm.
Ba chị giờ như đứa trẻ hay quên, hay cáu gắt, nhưng tình thương ông dành cho chị vẫn bao la như ngày chị còn bé.
Tôi hay cằn nhằn má, mấy viên thuốc huyết áp, tiểu đường mà cũng quên trong khi mấy chục ngày giỗ trong họ hàng thì chẳng quên ngày nào.
Từ kinh nghiệm và tay nghề giỏi của ông, con cháu được học hỏi nhiều kiến thức về y tế.
Dù ở vùng quê xa xôi nghèo khó, những người phụ nữ nông thôn vẫn rất nhanh nhạy để bắt nhịp xu thế.
Câu chuyện về thương hiệu Tân Mỹ và truyền nhân đời thứ 3 với các sản phẩm kết hợp giữa những nét cổ truyền và mang hơi thở đương đại.