Rớt nước mắt gật đầu khi con trai duy nhất thú nhận 'con chỉ yêu đàn ông'

06/06/2017 - 14:13

PNO - Chiều trời mưa, nhìn dáng con mỏng manh, liêu xiêu trong tấm áo mưa mà mẹ xót cả ruột gan. Tối qua, mẹ đã gật đầu cho con được đi tìm người đàn ông mà con yêu, dù cả nhà không ai chấp nhận chuyện này.

Vì công việc làm ăn, ba sống xa gia đình từ khi con vừa lọt lòng nên mẹ chỉ sinh mỗi mình con. Với mẹ, trai hay gái không quan trọng, điều quan trọng là con lớn lên khỏe mạnh, thành nhân. Nhưng ông bà nội lại rất trông chờ một đứa cháu trai, nên khi mẹ sinh con ra, ông bà đã vui mừng không kể xiết vì con là cháu trai đích tôn trong nhà.

Con muốn ăn gì cũng có, quần áo đẹp của con có khi còn nhiều gấp đôi mẹ ấy chứ. Nhưng may mắn thay, con ngoan ngoãn và đầm tính, không hề nhõng nhẽo vòi vĩnh ai cả. Khi khôn lớn, con còn là người bầu bạn cùng mẹ, con thường im lặng lắng nghe và chăm sóc mẹ chu đáo. Cả nhà mình ai cũng tin tưởng con sẽ trở thành một người đàn ông chín chắn, là trụ cột vững chãi của gia đình.

Năm 16 tuổi, con dần ít nói hơn, lặng lẽ hơn. Mẹ nghĩ tuổi dậy thì đã làm xáo động tâm tư của con. Mẹ vô tâm quá, chỉ biết kể chuyện trong lòng mình mà chưa từng biết tâm hồn con đã trưởng thành như thế nào. Con có một cậu bạn thân. Thằng bé dễ thương và ngoan ngoãn như con vậy. Hai đứa thân với nhau như hình với bóng. Lúc đó mẹ thấy an lòng vì con tìm được bạn tốt cùng chơi chung, cùng học hành và khôn lớn.

Thời gian trôi qua, mẹ con mình ít tâm sự hơn dù con vẫn quan tâm chăm sóc cho mẹ. Ông bà nội lớn tuổi nên mẹ dành nhiều thời gian cho ông bà hơn. Ba con thì vẫn thỉnh thoảng mới về nhà một lần, mẹ con mình cũng quen dần với nếp sinh hoạt này, con nhỉ? Nhiều lúc mẹ hỏi con có buồn không khi ba không cùng con xem bóng đá, không ở bên cạnh khi con dậy thì và có những thay đổi tâm sinh lý mà mẹ không hiểu hết được? Con nói con không buồn, vì còn có ông bà, mẹ và còn có Long (cậu bạn thân của con).

Rot nuoc mat gat dau khi con trai duy nhat thu nhan 'con chi yeu dan ong'
Mẹ chỉ mong con hạnh phúc, dù con có là ai đi nữa...

Khi con học năm 2 đại học, mẹ còn nhớ mẹ tình cờ nghe con nói chuyện điện thoại rất ngọt ngào. Chắc là con có bạn gái, mẹ nghĩ vậy. Nhưng con vốn ít nói, lại cũng ít ra ngoài chơi nên mẹ tôn trọng sự im lặng của con. Me tin chắc con sẽ kể cho mẹ nghe khi sẵn sàng. Nhưng đợi mãi, đợi mãi vẫn chỉ thấy mỗi mình Long sang rủ con đi ăn, đi xem phim. Mẹ bắt đầu lo lắng. Con ơi, đến bây giờ mẹ mới nhận ra, mẹ bắt đầu lo lắng quá muộn rồi!

Một buổi tối mẹ đi ăn cùng bạn, hình như mẹ đã trông thấy con... nắm tay Long. Mẹ không dám gọi hai đứa con, mẹ cố ép bản thân nghĩ rằng mình đã nhìn nhầm người. Nhưng không con ơi, mẹ sinh con ra và ở bên cạnh con bao nhiêu năm dài, làm sao nhìn nhầm được.

Long nắm tay con đi vào quán ăn mà mẹ ngồi, Long vuốt những sợi tóc mai lòa xòa trước trán con, Long ôm eo con khi đứng lên rời khỏi quán... tụi con cười rất vui. Miếng thịt trong miệng mẹ đắng chát. Bỗng nhiên mẹ có cảm giác có lỗi với con hơn ao giờ hết. Con trai ơi, con đã âm thầm chịu đựng cảm giác đau đớn này bao lâu rồi?

Mẹ cố gắng như không biết chuyện gì vì mẹ thực sự chưa biết mình nên làm gì. Mẹ sợ mình làm tổn thương con nếu nói sai, hay làm sai một điều gì đó. Rồi mẹ sợ không biết ông bà nội và ba của con sẽ phản ứng như thế nào. Mẹ sợ lắm! Nhưng có lẽ con trai của mẹ còn sợ hơn, phải không con?

Rot nuoc mat gat dau khi con trai duy nhat thu nhan 'con chi yeu dan ong'
Không dễ để chấp nhận sự thật đâu, nhưng mẹ luôn yêu thương và tin tưởng con

Mẹ tìm đọc nhiều tài liệu trên mạng, mẹ tìm đến bác sĩ tâm lý... và cuối cùng, mẹ quyết định sẽ đứng về phía con. Mẹ ủng hộ cuộc sống của con, dù đó chỉ là trải nghiệm nhất thời hay là cuộc sống thật đi nữa, miễn giữ được nụ cười cho con là mẹ thấy an lòng. Mẹ an tâm vì mẹ nhìn thấy ở con trách nhiệm và ý thức của một con người trưởng thành. Mẹ tin con sẽ lo liệu được cho chính mình. Và, mẹ đã viết cho con một lá thư, về những gì mẹ nhìn thấy, về những gì mẹ đang nghĩ...

Con gõ cửa phòng mẹ với đôi mắt sưng đỏ. Mẹ con mình đã khóc như thế nào khi con sà vào lòng mẹ khóc như một đứa trẻ. Mạnh mẽ lên con, mẹ con mình sẽ đối mặt với giông bão cuộc sống vì mẹ và con đều biết rằng gia đình sẽ khó lòng chấp nhận sự thật này, rồi còn xã hội nữa... Con nói đích thân con sẽ nói chuyện với ông bà nội và ba, rằng con yêu Long, rằng con có thể sống với thân thể mà ba mẹ đã cho, nhưng... giới tính thì không.

Từ đêm đó đến nay đã hơn 2 tháng, có đêm mẹ trằn trọc vì thương con, nhưng cũng có đêm mẹ đã ngủ rất ngon vì nhìn thấy con nhẹ nhõm và hạnh phúc hơn. Mẹ mừng vì mình đã can đảm đối mặt với sự thật và chia sẻ tâm sự với con. Cố lên con trai, khi tìm được dịp thích hợp, mẹ con mình sẽ thuyết phục gia đình hiểu hơn về con, con nhé!

Lâm Hân

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI