Phụ nữ sống không hạnh phúc thì thật đáng tiếc

28/11/2016 - 06:30

PNO - “Chân cứng đá mềm” cụm từ nghe đầy tính… chiến đấu, nhưng quả thật, để đi tìm hạnh phúc, không thể không “chiến đấu”, trước mắt là với chính bản thân mình.

Hôm đám cưới em họ tôi, tới đoạn hai họ trao quà cưới, cô Út bước lên ôm chầm lấy em, hôn đôi má em, vừa trao nhẫn mừng cưới, cô vừa chúc em “chân cứng đá mềm”. Lời chúc của cô khiến đám phụ nữ họ nhà gái đưa mắt nhìn nhau, tỏ ý “con bé đang chạm chân vào hạnh phúc, chứ có phải đi… chiến đấu đâu mà chúc kiểu ấy”.

Tôi, một phụ nữ ngoài 40, cũng đã từng trải hạnh phúc, khổ đau, nên rất đồng cảm với lời chúc của cô Út. Hẳn cô cũng như tôi, đã qua khổ đau, mới thấy giá trị của hạnh phúc, nên chẳng ngại ngần thốt ra lời chúc rất thực tế. Xét cho cùng, kết hôn là để đi tìm hạnh phúc, mà hạnh phúc đâu bỗng dưng mà có, phải đi tìm, phải đấu tranh, thậm chí là cuộc chiến cam go giữa không chỉ giữa hai người đã từng rất yêu thương nhau, mà còn với cả người “trăm họ”. Với lời chúc ấy, người chúc không phải tạo ra nỗi lo cho cô dâu, mà là lời động viên, nhắc nhở vô cùng ấn tượng.

Phu nu song khong hanh phuc thi that dang tiec

Mật ngọt hạnh phúc có lẽ ướt át nhất trong những năm đầu của đời sống hôn nhân, trước khi tình yêu màu hồng bắt đầu tương tác với vô vàn “chất” khác, để chuyển thành màu đỏ, màu xám… Sóng gió hôn nhân giống như con tàu chòng chành trước biển, mà người lái tàu phải căng mắt, gồng mình đưa tàu vượt sóng cả.

Sẽ chẳng nói quá khi những ai từng chứng kiến hôn nhân bất hạnh của đời mình, cảm nhận hạnh phúc bắt đầu vụt khỏi tầm tay, là khi ấy thấm thía niềm đau, nỗi thất vọng đang ngày đêm gặm nhấm tâm hồn. Vượt qua nó hay buông xuôi là quyết định của mỗi người. Nhưng phần nhiều phụ nữ chọn cách đấu tranh để giành lại hạnh phúc, vì hạnh phúc ấy là cả một quá trình vun đắp, là sự tự nguyện, đâu thể dễ dàng buông xuôi vì những lý do đang chờ chực đâu đó mỗi ngày.

Hạnh phúc đến từ những sự giản dị. Ví như là khi hai vợ chồng tranh thủ ăn sáng cùng nhau, cùng tranh luận vui vẻ về một bộ phim, hay cùng chung quan điểm về một vấn đề. Mà cũng từ sự giản dị ấy, hạnh phúc lại rất dễ lung lay, bởi nó hiện hữu quanh mình, nhiều đến nỗi không phải lúc nào ta cũng kiểm soát được. Tỷ như khi chồng về muộn hay la cà cà phê thuốc lá đâu đó, người vợ thấy buồn, thiếu tự tin về bản thân, không yên tâm về chồng. Là khi ấy, hạnh phúc đang phụ thuộc vào người khác.

Chủ động mang lại hạnh phúc thì chỉ có thể là một sự phấn đấu, ít ra cũng tự dặn lòng đừng quá cầu toàn, và tin rằng mọi chuyện trên đời đều có thể xảy ra, để khi người mình yêu thương lỡ gây phiền não, thì mình cũng có cách “ngoi” lên, rồi tiếp tục bằng cách này cách khác, đấu tranh để đi tìm hạnh phúc.

Phụ nữ sống không hạnh phúc thì thật đáng tiếc. Ngay cả khi không hạnh phúc với chồng, thì cũng còn công việc, còn con cái làm điểm tựa. Hạnh phúc đâu nhất thiết phải từ một người đàn ông? Ta có thể chọn cách dù không thật hạnh phúc với người ấy nhưng vẫn có thể sống chung nhà, nhưng nhất định không được làm người bất hạnh.

Phụ nữ vốn nhạy cảm, thậm chí đa nghi. Cái đa nghi đôi khi có lợi nhưng lắm khi làm khổ mình. Mà phụ nữ cứ ưa “đeo” đủ thứ vòng vào cổ, rồi than mệt, than khổ. Cứ thế thì tìm đâu ra hạnh phúc? Hạnh phúc là có khi phả i phớt lờ mọi chuyện, biết đủ là đủ, giống như cái áo mặc vừa vặn, vừa đủ đẹp, chứ không nhất thiết vải phải xịn, hay hoa văn “cực chất”. Hãy luôn mở lòng để gọi tên hạnh phúc, nhận diện hạnh phúc, để có thể vun vén, bồi bổ hạnh phúc trong khả năng của mình.

Phụ nữ lấy chồng, như con thuyền ra khơi. Vượt sóng, gió để neo đậu an toàn, tùy thuộc vào “tay lái” của mỗi người. Bước vào hôn nhân là bước vào con đường hạnh phúc mới, do chính mình tạo ra. Trên hành trình đi tìm hạnh phúc, sóng và gió vật cản, có khi là lực đẩy. Nếu tận dụng được lực đẩy của sóng và gió, vượt qua được chướng ngại vật, người phụ nữ dễ dàng cập bến hạnh phúc. Ngược lại, nếu không biết tận dụng sóng, gió để đẩy hạnh phúc lên cao, sẽ chấp nhận thất bại.

Hai từ “hạnh phúc” cất lên nghe dịu ngọt, nhưng chất chứa trong ấy là cả một quá trình. Tổ ấm trong nhà, phần nhiều do người đàn bà xây nên, nó “ấm” hay “lạnh”, xưa nay người ta “mặc định” đều do đàn bà. Cảm thấy điều đó là áp lực hay không, và cách vun vén tổ ấm sao cho “ấm” lên hay “lạnh” đi, tùy vào mức độ “siêu nhân” của mỗi người.

Có hạnh phúc nào mà bằng phẳng đâu? Chẳng thế mà trước khi con gái đi lấy chồng, không bà mẹ nào không dặn dò con hãy biết nhẫn nhịn, vén khéo mọi bề, biết tạo hạnh phúc… Mà người con gái, chuyển từ cuộc sống độc thân sang cuộc sống “nhiều thân” với biết bao thay đổi, sẽ rất khó khăn nếu bản thân thiếu kỹ năng học cách làm dâu, làm mẹ, làm vợ.

Ngày xưa, các mẹ các chị, tới giờ G. là “xách gói” đi lấy chồng, chứ có ai trang bị tư tưởng để đi lấy chồng đâu, cái gì tới sẽ tới, tự thân thích ứng, vậy mà vẫn sống tới bạc đầu. Thời nay, phụ nữ được học nhiều điều, hy vọng chị em biết sống sao cho bản thân mình được hạnh phúc, người thân của mình cũng hạnh phúc lây.

Cô bạn tôi từng than rằng: hạnh phúc của mình ở… nghĩa trang, ý là đến chết may ra bạn mới được hạnh phúc. Nghe não nề quá. Trách người chồng đã không mang lại hạnh phúc cho vợ, trách mấy đứa con ngỗ nghịch, hay trách bản thân cô ấy đã không biết tự làm mình hạnh phúc? Hạnh phúc hay không, có phải là số phận? Chấp nhận số phận hay cải biến nó, đều do quyết định của mỗi người. Nhưng hạnh phúc bao la thế, biết khi nào cho đủ, khi nào mới mãn nguyện?

Tôi chỉ biết khuyên bạn, hạnh phúc sẽ không từ bỏ ai nếu biết kiên nhẫn, quyết đi tới cùng không ngại khó. Đâu phải lúc nào con cái cũng ngỗ nghịch, hay chồng lúc nào cũng vô tâm? Hãy vui lên những lúc như thế. Hạnh phúc với từng chút một như thế. “Hạnh phúc như ngọc ở trong đá”, đâu dễ gì có được nếu ta sống hờ hững, không chịu thay đổi bản thân? Ngay cả khi bạn có sắc đẹp, cũng đâu thể nằm duỗi mà hưởng thụ hạnh phúc. Hạnh phúc thật sự là hạnh phúc bền lâu, viên mãn, không thể là ngày một ngày hai.

“Chân cứng đá mềm” cụm từ nghe đầy tính… chiến đấu, nhưng quả thật, để đi tìm hạnh phúc, không thể không “chiến đấu”, trước mắt là với chính bản thân mình. Ví như loại bỏ những điều nhỏ nhen, ích kỷ ra khỏi đầu mình, để dễ dàng cảm nhận mọi điều theo hướng tích cực nhất, sẽ thấy lòng nhẹ nhàng, chẳng phải là hạnh phúc sao?

Chúc người con gái đi lấy chồng “chân cứng đá mềm”, tôi nghĩ chẳng có gì là quá đáng, ngược lại rất thực tế. Bởi giữa bộn bề cuộc sống, hạnh phúc vốn mong manh, dễ vỡ nếu như không vững bước kiểu “chân cứng đá mềm”.

Phi Khanh

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Mua sắm đi, con gái!

    Mua sắm đi, con gái!

    31-10-2024 06:14

    Thanh xuân của tôi không đánh dấu bằng một tài khoản tiết kiệm nhiều con số, mà là những trải nghiệm quý báu, những giây phút thăng hoa vui vẻ.

  • Tái hôn vội để chồng cũ thấy mình... có giá

    Tái hôn vội để chồng cũ thấy mình... có giá

    30-10-2024 12:03

    Chị ly hôn sau 30 năm chung sống với anh chồng đẹp trai. Trước đó, chị chỉ khoe cuộc hôn nhân mỹ miều, hạnh phúc.

  • Vì con hay vì mình?

    Vì con hay vì mình?

    30-10-2024 06:18

    Trên sàn diễn đó, cha mẹ là những diễn viên, con cái là khán giả, ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng sau này.

  • Lấy chồng nuôi cả nhà chồng

    Lấy chồng nuôi cả nhà chồng

    29-10-2024 18:10

    Sự việc này cô chưa biết giải quyết sao, cứ nghĩ tới công sức vất vả cả tháng, rồi đưa hết cho mẹ chồng thì quá ấm ức.

  • Sao cứ phải tự làm khổ mình!

    Sao cứ phải tự làm khổ mình!

    29-10-2024 15:10

    Trong một lần vợ chồng tranh cãi, anh nói rõ quan điểm: “Nhà này không ai bắt em như thế cả, tự em làm rồi than vãn gì”.

  • Thất nghiệp thì đi bán hàng cho vợ

    Thất nghiệp thì đi bán hàng cho vợ

    29-10-2024 06:07

    Tôi thường nghĩ về những đôi vợ chồng trẻ chọn chợ làm nơi sinh nhai. Tôi cũng hay nghĩ về những người mất việc trong thời kỳ kinh tế khó khăn này.

  • Chồng vô cảm

    Chồng vô cảm

    28-10-2024 18:23

    Với người chồng vô cảm, nếu nhận ra “bộ mặt thật” chỉ sau một lần biến cố, thì người vợ chẳng nên níu kéo, chần chừ.

  • Đàn bà uống rượu

    Đàn bà uống rượu

    28-10-2024 15:35

    Chuyện uống rượu bia của đàn bà thời nay không còn quá xa lạ. Có quán nhậu nào không có phụ nữ?

  • Dù mẹ không còn bên tôi

    Dù mẹ không còn bên tôi

    28-10-2024 06:37

    Từ mùa cuối năm của năm 2020, những ngày lễ, những kỳ nghỉ hoặc du lịch thú vị đã không còn ý nghĩa với tôi nữa khi mẹ không còn.

  • Giao bếp cho chồng

    Giao bếp cho chồng

    27-10-2024 16:14

    Chị biết chồng vẫn ăn được món đó nhưng anh nói thế để có ý nhắc nhở vợ, nên chị càng buồn lòng.

  • Chồng trẻ hơn sẽ luôn ngoại tình?

    Chồng trẻ hơn sẽ luôn ngoại tình?

    27-10-2024 07:06

    Ai dám chắc một anh chồng trẻ hơn sẽ luôn ngoại tình, còn một ông chồng "tuổi đẹp" sẽ trọn đời chung thủy?

  • Bạn… chồng

    Bạn… chồng

    26-10-2024 06:06

    Chị báo tin sẽ ly hôn khi ngấp nghé tuổi 40. Mọi người đều bất ngờ, can ngăn, nhưng chị không lay chuyển.

  • Đơn thân trong hôn nhân, cách nào thoát ra?

    Đơn thân trong hôn nhân, cách nào thoát ra?

    25-10-2024 18:11

    Dù hôn nhân bất hạnh đến mức nào, Quỳnh vẫn có cách để ổn định tâm trạng, vững bước trên hành trình đã chọn.

  • Bây giờ thì hạnh phúc, biết mai này ra sao!

    Bây giờ thì hạnh phúc, biết mai này ra sao!

    25-10-2024 11:36

    Dù sau này có như thế nào cũng chẳng sao! Chẳng phải mưa đến đâu thì mát mặt tới đó đấy thôi!

  • Bất ngờ từ một vụ chia đất

    Bất ngờ từ một vụ chia đất

    25-10-2024 06:27

    Bấy lâu vợ tôi đã cố gắng cảnh báo tôi về sự thay đổi của lòng người, để tôi không quá bị sốc.

  • Tôi cứ nghĩ mình đã đủ tốt

    Tôi cứ nghĩ mình đã đủ tốt

    24-10-2024 16:34

    Điện thoại vợ báo lịch hẹn với bác sĩ, trong khi cô ấy có biểu hiện hoàn toàn bình thường. Liệu vợ có giấu tôi điều gì hay không?

  • Gia vị cho ngày mới

    Gia vị cho ngày mới

    24-10-2024 06:17

    Nhìn các bạn vui vẻ thảo luận, Ngọc hơi chùng lòng. Tại sao mọi người có quá nhiều điều để mong ngóng, còn cô thì không?

  • Đối phó với vợ mè nheo âu yếm

    Đối phó với vợ mè nheo âu yếm

    23-10-2024 17:17

    Dù nhiều ông chồng hết sức thông cảm, thậm chí khoái chí với những đòi hỏi của vợ, nhưng lệ thường, cái gì quá cũng ngán.