PNO - Lần này, chị quyết định buông hết, vì thấy không đủ sức để gồng gánh nữa. Chị càng cố gắng thì anh càng lười.
Chia sẻ bài viết: |
Jennynguyen 20-02-2023 16:36:09
Bạn sai ngay từ đầu. Chồng thất nghiệp không làm ra tiền .mà còn cái vẫn no đủ anh ta còn phè phởn uống cà fe tụ họp cùng bạn bè. Là bạn đưa tiền cho anh ta. Nếu ngày từ đầu, anh ta không đi làm thì bạn lập tức cắt giảm chi tiêu. Đưa con vè bên ngoại nói là nhờ ngoạn nuôi(bạn lén đưa tiền nhưng đừng cho anh ta biết). Dấu tiền và không cho anh ta tiền nữa coi anh ta đi đâu chơi. Không phải anh ta vô tâm. Mà anh ta ích kỷ không thương yêu gì bạn cả. Cùng lắm là ly hôn cho anh ta tự kiếm tiền nuôi thân rồi mới sáng mắt ra.!
Hương Hoàng 19-02-2023 23:50:13
Chồng bạn vô tâm thế, mẹ con bạn về bên ngoại một thời gian để nghỉ ngơi và dưỡng sức, càng lâu càng tốt, và mang hết tiền đi, để anh ta phải tự kiếm việc nuôi bản thân và vì vậy mà biết cách quan tâm đến người khác, bỏ thói sống ích kỷ độc ác đó đi
Mẹ vợ gọi điện, anh nói: “Con không muốn bỏ vợ, bỏ con. Nhưng nếu Lan thật sự muốn đưa đơn, con sẽ ký”.
Nếu một ngày con yêu người đồng giới thì anh/ chị sẽ suy nghĩ và có động thái như thế nào?
Con chị đã lớn, hẳn con sẽ hiểu, muốn nhận yêu thương chân thành và hạnh phúc con cần phải làm gì?
Nhìn bạn bè ai cũng xênh xang, sự tủi thân, mặc cảm, cô đơn chồng chất khiến tôi bị stress và trở nên nóng nảy, thất thường.
Anh em chúng tôi đi làm xa, mỗi lần có thông tin từ quê nhà, nhất là tin cha mẹ ốm đau là như có lửa đốt trong lòng.
Sau khi xuất viện, tôi nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn. Nhưng lúc đó tôi mang nhiều nỗi sợ.
Đàn ông lạc lòng, đôi khi còn dùng lý trí tự vấn xem đã sai ở đâu. Cũng có người trượt theo cảm xúc nhất thời, khiến hôn nhân rạn nứt.
Đúng là có tiền thì an tâm thật, nhưng cũng từ cột mốc ấy, Thu mang thêm nỗi lo canh cánh bên người.
Từng tính hướng “bỏ của chạy lấy người”, nhưng nghĩ đến việc hy sinh cuộc tình 7 năm chỉ vì "ải cha chồng", tôi không đành...
Tôi đến thăm cô trong căn phòng trọ nhỏ. Căn phòng không có gì ngoài mấy nồi niêu cũ và tấm đệm do hàng xóm cho.
Chị bắt anh phải chọn thuốc hoặc chọn vợ. Cứ tưởng khi ra tới chiêu cuối này, anh sẽ phải cuống cuồng giữ lấy tổ ấm. Vậy mà anh lại im lặng.
Đôi vợ chồng nhà bên rất ít khi tươi cười, cùng nhau trò chuyện. Những lúc họ mở miệng, hầu hết lại là những lúc to tiếng, quát tháo ầm nhà.
Với tôi, thử thách lớn nhất khi đi làm dâu là những bài giáo huấn của bố chồng.
Những ngày sắp tới của chị rồi sẽ ra sao, con trai lớn của chị rồi sẽ đi về đâu? Chị giận mình đã đi bước nữa...
Sau sinh tôi bị rối loạn sàn chậu, đồng thời chuyện chăn gối vợ chồng cũng sa sút trông thấy.
Thu nhập vào những dòng tâm sự, những bất đồng, và cả những nỗi niềm giấu kín. Chỉ vài giây sau, cô nhận về đầy đủ những lời phân tích, lời khuyên.
Quỳnh có thói quen thấy gì hay hay, trong tầm khả năng là mua dùng hoặc biếu tặng người thân.
Từ ngày chọn ly thân đến nay cũng đã gần một tháng trôi qua, chồng không gọi điện, vợ cũng chẳng chủ động mở lời.