Ở nhà, mặc sao... coi cho được!

13/09/2018 - 09:00

PNO - “Anh xem, những lúc có bạn em, anh ăn mặc ra sao?”. Bất giác, tôi nhìn lại cái thân hình còm cõi, đang mặc mỗi cái quần cụt, áo thun ba lỗ đã ngả màu...

Xong việc ngoài đường, ai cũng mong nhanh chóng về nhà. Chỉ có ở nhà mình mới thực sự thoải mái, vì lúc đó, ăn mặc sao cũng được, thao tác nhanh nhẹn, không gò bó. Thì đấy, nàng mặc cái quần ngắn cũn và cái áo cũng hở cả lưng, khoe cả rốn. Nhìn thấy vòng eo thon gọn ấy, chàng cũng thấy thích. Còn chàng “chơi” luôn cái quần đùi, cởi trần khoe thân hình ốm tong cũng chẳng sao.

Đúng thôi. “Chồng em áo rách em thương/ Chồng người áo gấm xông hương mặc người”. Đã hiểu nhau đến “chân tơ kẽ tóc” thì quần áo xấu đẹp chỉ là “ba cái lẻ tẻ”, không đáng bận tâm.

O nha, mac sao...  coi cho duoc!
 

Thế nhưng, khi bất ngờ có khách ghé chơi thì lại khác. Một lần, tôi hỏi vì sao dạo này ít thấy đồng nghiệp của bà xã ghé chơi nhà vào cuối tuần. Hỏi vậy thôi, vì tôi thừa biết rằng, thời buổi này ai cũng bận rộn, làm gì có thời gian. Nào ngờ, nàng đáp: “Tại anh đó”. Tôi ngạc nhiên quá. Những lúc bạn nàng đến chơi, tôi có làm gì sai trái? Vẫn giữ chuẩn mực của người đàn ông đã có vợ. Hơn nữa, bạn của vợ thì dại gì léng phéng, chỉ tổ “rách việc”.

Thấy tôi ngạc nhiên, nàng từ tốn: “Anh xem, những lúc có bạn em, anh ăn mặc ra sao?”. Bất giác, tôi nhìn lại cái thân hình còm cõi, đang mặc mỗi cái quần cụt, áo thun ba lỗ đã ngả màu - như những lúc trong nhà chỉ có chúng tôi. Ừ nhỉ, khách nữ nhìn thấy cách ăn mặc đó của tôi, họ lại hiểu nhầm gì chăng? “Mình đuểnh đoảng quá đi mất”, tôi tự nhủ.

Đôi lúc tiếp bạn trai, nếu không khéo cũng có thể dẫn đến sự tréo ngoe, chẳng ra làm sao. Tôi có anh bạn già vui tính, hòa đồng cùng bạn bè. Lúc cánh đàn ông ghé nhà lai rai, “quan điểm” của anh đơn giản như... đang giỡn: “Bày vẽ làm chi. Bạn bè thân thiết cả. Ăn mặc thế này cho nó mát, ra dáng vẻ thanh niên, lại thân thiện”. Lần đó, gia chủ cởi trần trùng trục, ngồi tiếp bạn bên bàn nhậu. Sau một hồi “dzô, dzô” náo nhiệt, khách hào hứng quá cũng “học tập” theo. Và cũng như mọi cuộc nhậu khác, cả đám “đệ tử Lưu Linh” tha hồ tạo dáng, tạo hình cho những tấm ảnh “sefie” rồi “bắn” lên Facebook cho “cả thế giới lác mắt”.

Vài ngày sau, sang nhà ông bà sắp làm sui bàn việc “chốt” ngày lành tháng tốt cho hai con. Mới vừa gặp mặt, bà sui đã cười cười: “Anh sui vui tính quá héng”, rồi im bặt, bước ra nhà sau. Anh bạn tôi cảm thấy có gì bất thường, nhưng không dám hỏi. Chỉ đến khi hai bà sui ngồi riêng tâm tình thì mọi chuyện mới được giải đáp rõ ràng. Hình ảnh cuộc nhậu hôm đó khiến vợ anh nhìn còn đỏ mặt. Ai đời, cả đám đàn ông ngả ngớn, cởi trần khoe xương sườn, trông thật phản cảm. Vâng, cũng do quan niệm “ở nhà mình, chứ có phải ngoài quán xá đâu mà chỉnh với tề”.

O nha, mac sao...  coi cho duoc!
Ảnh minh họa

Có câu chuyện nghe xong, cứ ngỡ như đùa. Rằng, sau nhiều năm ra trường, ổn định công việc và đã chồng con đề huề, vợ chồng X từ quê lên thành phố thăm Y. Bấy lâu nay đã ly hôn chồng, Y ở một mình, nên bạn bè ghé thăm là vui lắm. Vợ chồng X được cô tiếp đón nồng hậu. Hôm ấy, trời nóng nực, lại cúp điện, nên Y ăn mặc cũng hơi thoáng. Mọi người ăn uống, trò chuyện vui vẻ.

Vậy mà ít ngày sau, Y nhận được điện thoại của bạn. X “bắt đền” bạn vì khiến chồng mình phải “đi cấp cứu ở bệnh viện mắt”. Y chợt hiểu. Hôm ấy, cô mặc cái áo mỏng dính, vốn chỉ mặc lúc một mình ở nhà. “Mình đuểnh đoảng quá đi mất”, Y tự hứa rằng, “từ rày, phải rút kinh nghiệm sâu sắc”. Thế đấy!

Dù trong nhà chỉ có vợ với chồng, việc ăn mặc cũng không thể xuê xoa, cẩu thả. Nói thật, đừng ai cười, nhiều bạn trai của tôi, lúc đã có chút hơi men, nếu bàn chuyện “thắc mắc biết hỏi ai” thường phàn nàn: “Ối dào, lúc đó nhìn thấy bà xã ăn mặc kiểu đó, tớ cụt hứng lắm”. Thật thế! Bộ quần áo ngủ quen thuộc, đã cũ rích, ngày nào cũng thấy, thậm chí còn cả mùi bếp núc. Thế thì liệu nó có thể gợi lên chút cảm hứng yêu đương?

Nhìn cái mặt đầy “tâm tư” của bạn, tôi bảo: “Vợ chồng với nhau, sao cậu không góp ý”. Hắn cười mà rằng: “Bà xã mình bảo vẽ chuyện, đã là vợ chồng thì cần chi phải khách sáo, ý tứ”. Đúng thế, nhiều người cũng có tâm lý này - hễ đã quen thuộc, đã biết rõ về nhau thì việc gì phải “màu mè hoa lá cành” cho mệt. Thực ra, hình thức bên ngoài cũng là một trong những yếu tố tạo nên sự hưng phấn, kích thích tình cảm vợ chồng. Nếu cứ giữ suy nghĩ, ở nhà ăn mặc sao cũng được, e có thể dẫn đến nhiều bất cập khác. Mà đã biết thế, sao lại không thay đổi? 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI