PNO - Cưới nhau trong rừng và nuôi con trong rừng, hạnh phúc của cô gái hậu cần và bác sĩ quân y đã đi cùng những giai đoạn thăng trầm của lịch sử.
Chia sẻ bài viết: |
Bích Hằng 28-02-2023 08:09:27
Tôi trong bức hình đã 49 tuổi. Tôi rất tự hào về ba má của mình.Có rất nhiều người tham gia kháng chiến, có người đã mất có người còn sống... Nhưng tên của ba má tôi được nhắc đến và lưu lại trên một bài báo, đây chắc chắn rằng sẽ là một kỷ niệm đẹp nhất của ba má tôi.
Thúy Vũ 17-02-2023 20:20:11
Bài viết về cuộc đời của cậu mợ tôi. Cậu Khanh là em ruột của mẹ tôi. Cậu học giỏi & rất đẹp trai. Câụ xa quê ( thôn Đoàn xá, xã Hồng Phong, huyện Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh) vào chiến trường miền Nam từ năm 1962, mới đầu còn có thư về, ông bà Ngoại thương nhớ cậu, dù ko có tin tức gì nhưng ông bà vẫn tin cậu còn sống. Hoà bình năm 1975, một thời gian thì cậu có tin về.... Ông bà mừng phát khóc, gặp ai cũng khoe tin cậu còn sống. Thế rồi mãi tới năm 1976, cậu mới đưa mợ & em Hằng về thăm nhà. Sau 15 năm xa nhà, cậu mất năm 2022, sau nhiều năm mất trí nhớ, gặp các chị em, các cháu ôm cậu vì thương cậu thì cậu vội lùi lại & nói : tôi ko biết cô là ai ... & Xưa tay. Cậu chỉ nhớ nhất từ : Đông Triều, nhắc đến 2 từ đó là cậu khóc, cậu nói: Quê tôi, tôi ko về đc nữa.. thương cậu vô cùng !!!
Còn mợ tôi thì rất yêu cậu nên coi các anh, chị, cháu chắt nhà chồng như con & vô cùng chu đáo
Chúc mợ luôn khoẻ mạnh để vui cùng con cháu !!
Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.
Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.
Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.
Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.
Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.
Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.
Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.
Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.
Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.
Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.
Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?
Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.
Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.
Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.
Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.
Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.
Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?
Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.