Chia sẻ bài viết: |
Thuy anh 28-06-2023 14:04:31
Bạn ơi, bạn yêu và nuôi Long từ bé, đứa trẻ cảm nhận được tình yêu của bạn và cũng quen với cuộc sống với bạn, nên đừng lo nha
Thanh Xuan 19-06-2023 21:34:39
Chỉ có giấy tờ nhận cháu làm con nuôi hợp pháp chưa ?. Nếu chưa thì đưa cháu đi làm đi .Nhờ hội phụ trẻ em giúp đỡ trong trường hợp này . Cần thì mướn luật sư ra toà chứng mình chị có đủ tự cách để nuôi dạy cháu . Vì trước đây bên nội cháu không quan tâm gì đến cháu . Đâu phải cứ có máu mủ là có quyền được nuôi dưỡng một đứa bé đâu.
Thanh Xuan 19-06-2023 21:26:04
Đừng lo lắng nhiều chị, nếu cậu bé là người trọng nghĩa tình thì chỉ sẽ không bao giờ mất con .Còn nếu như không phải vậy thì cũng có gì phải tiếc nuối . Chị là người Nhân hậu ắt sẽ có cái kết tốt đẹp .
M.Y 19-06-2023 13:19:27
Tôi rất hiểu tâm trạng của bạn, nhưng muốn khuyên bạn hãy bình tâm ! Sự đời có hợp có tan, dù là con ruột mình sinh ra thì đến một lúc nào đó con trưởng thành, cũng chắc gì chúng gắn bó với mình đến cuối đời đâu ? Vậy nên bạn cứ bình tĩnh xuôi theo hoàn cảnh, cháu đã lớn khôn nhờ tấm lòng nhân hậu của bạn, trước khi có những phức tạp từ vật chất chen vào. Cháu sẽ biết suy nghĩ, biết cân phân. Và nếu như lúc nào đó vì áp lực bên những người có quan hệ họ hàng của cháu mà cháu nghiêng về họ, bạn cũng đừng lo buồn. Tình cảm thật cho đi thì lúc nào cũng có giá trị hơn những tính toan vật chất. Bạn vẫn thương cháu mà, đúng không ? Và cháu sẽ chọn lựa...
Phương Nam 19-06-2023 13:16:39
Theo cảm nhận của tôi thì con đã 15 tuổi mà nói những lời tình cảm với mẹ như vậy thì con sẽ không rời chị mà đi. Trời không phụ lòng người đâu chị ạ. Chị đã thương con bằng tình thương của một người mẹ thì tôi tin con sẽ nhận ra tấm lòng của chị. Hy vọng chị sẽ nhận được quả ngọt cho tấm lòng cao cả của chị. Tin tưởng con chị nhé. Con nói sẽ về thì cháu sẽ về với chị.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.
Vợ chồng chị đều mắc bệnh hay so sánh chồng/vợ với người khác.