PNO - Không biết cách giải một bài toán, quên một câu thơ... không phải là điều nghiêm trọng. Nhưng sẽ vô cùng nghiêm trọng, nếu các em không có niềm tin vào cuộc sống và con người.
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Việt 09-12-2020 20:21:24
Thực trạng xã hội và học đường ngày nay mỗi trường học hay cụm trường cần ít nhất một người hướng dẫn ,khải đạo trong nhà trường .Vị này có thể là nhà chuyên môn về tâm lý,giáo viên có kinh nghiệm, đạo đức tốt được trang bị kiến thức để tư vấn các vấn đề thường nhật trong lứa tuổi học trò và có khả năng kết nối với các cơ quan, nhà chuyên môn... để giải quyết các vấn đề ngoài khả năng của người hướng dẫn (các giáo viên về hưu là nguồn nhân lực tốt cho công tác này )
Hoàng Đồng 07-12-2020 19:17:50
Chúng ta hãy đặt ở hai góc nhìn để thấy được mình phải làm gì? Nếu là học sinh, các em cần phải tìm đến người mình tin tưởng nhất khi rơi vào cảnh ngộ bế tắc. Khi đó, mình sẽ được nghe những điều cần nghe, làm những việc cần làm. Là giáo viên, điều cần nhất là hãy để các em nói và hiểu điều các em muốn. Người lớn không cậy lớn để áp đặt trẻ. Trẻ nhỏ không vì nông nổi mà theo ý mình. Giữa lớn và nhỏ, giữa trẻ và già...bất cứ ai trong chúng ta đều có một sợi dây để kết nối. Xin đừng làm đứt nó đi!
Chính em sẽ là phiên bản tốt nhất của mình. Hãy đặt điện thoại xuống, bước ra ngoài và tiếp tục học hành.
Sự điềm tĩnh khi đối diện với biến cố hôn nhân, cách chị cư xử văn minh với tình địch và chồng cũ mang đến vẻ đẹp rạng ngời cho chị tôi.
Nếu biết cách nối tiếp những chuỗi ngày hạnh phúc, họ sẽ luôn thanh thản và giảm bớt khả năng phải gắn với giường bệnh.
Nhận một túi to rau, bánh, tôi cảm tưởng có chuyến tàu nào đó từ hơn 30 năm trước đưa những miếng lá chuối ấu thơ trở về.
Từ khi có thói quen đọc sách, cả nhà đã vào giường cùng lúc và ngủ cùng giờ. Cả nhà thống nhất hẹn giờ dừng đọc sách là 23g.
Hiểu biết pháp luật cũng giúp chị em hành xử thỏa đáng, đồng thời biết cách bảo vệ bản thân và các con trước những tình huống khó.
Ban công nhà chị Nguyễn Thị Kim Dung chỉ vẻn vẹn 3 mét vuông, nhưng trồng tới 33 loại rau trái, có cây đã cho trái qua 9 mùa.
Trong nhiều gia đình, việc "truyền nhưng không thông" khiến những thành viên mang cảm giác “ứ” thông tin.
Vài người công khai miệt thị con bằng những từ ngữ tệ hại: “phụ nữ một nửa”, “bê đê”, “3D”, “bóng”, “lại cái”… Một số hùa theo châm chọc.
Nhờ thứ lộc trời này, nhiều gia đình ngư dân đã thoát nghèo, vươn lên khấm khá, có tiền cho con ăn học.
Cô dâu được mẹ tặng 1.050 cây vàng, 9,9 tỉ đồng tiền mặt làm của hồi môn và tổ chức đám cưới tại khách sạn 5 sao ở Phú Quốc (Kiên Giang).
Cảm ơn những sự tình cờ cho tôi được nhìn thấy sự lấp lánh đẹp đẽ của tình yêu chân thành và hiểu thấu thế nào là nhìn bằng trái tim.
Mẹ chồng tặng tôi rất nhiều mỹ phẩm và dạy tôi triết lý sống “phụ nữ làm đẹp không phải để giữ chồng, mà để chồng phải giữ mình”.
Họ bên nhau suốt hơn nửa thế kỷ; đi qua bao khó khăn, gian khổ của cuộc sống để gắn bó với nghề dạy học và nuôi dạy đàn con nên người.
Người già đưa ra nhiều lý do “thích ở một mình", nhưng có lẽ đều chỉ là cách các ông bà bao biện nỗi sợ phiền con cái.
Hiện không ít sinh viên đối mặt với áp lực học tập, gây lo âu, trầm cảm.
Nào có ai ngờ được cái món đánh vợt tuổi thơ của bọn gã lại có ngày được chơi rộng rãi như thế này.
Không ít ông bố bà mẹ vì bảo bọc con mà luôn trong tâm thế “thanh tra giám sát”, theo dõi nhất cử nhất động của các thầy cô