PNO - Không biết cách giải một bài toán, quên một câu thơ... không phải là điều nghiêm trọng. Nhưng sẽ vô cùng nghiêm trọng, nếu các em không có niềm tin vào cuộc sống và con người.
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Việt 09-12-2020 20:21:24
Thực trạng xã hội và học đường ngày nay mỗi trường học hay cụm trường cần ít nhất một người hướng dẫn ,khải đạo trong nhà trường .Vị này có thể là nhà chuyên môn về tâm lý,giáo viên có kinh nghiệm, đạo đức tốt được trang bị kiến thức để tư vấn các vấn đề thường nhật trong lứa tuổi học trò và có khả năng kết nối với các cơ quan, nhà chuyên môn... để giải quyết các vấn đề ngoài khả năng của người hướng dẫn (các giáo viên về hưu là nguồn nhân lực tốt cho công tác này )
Hoàng Đồng 07-12-2020 19:17:50
Chúng ta hãy đặt ở hai góc nhìn để thấy được mình phải làm gì? Nếu là học sinh, các em cần phải tìm đến người mình tin tưởng nhất khi rơi vào cảnh ngộ bế tắc. Khi đó, mình sẽ được nghe những điều cần nghe, làm những việc cần làm. Là giáo viên, điều cần nhất là hãy để các em nói và hiểu điều các em muốn. Người lớn không cậy lớn để áp đặt trẻ. Trẻ nhỏ không vì nông nổi mà theo ý mình. Giữa lớn và nhỏ, giữa trẻ và già...bất cứ ai trong chúng ta đều có một sợi dây để kết nối. Xin đừng làm đứt nó đi!
Không ai ngờ chiếc ghe hàng có thể “ôm” cả cái chợ quê rồi luồn lách trong từng con kênh, con rạch nhỏ để bán cho bà con quê tôi.
Câu chuyện của bà Liên và “cậu bé” Huỳnh Nhứt Lãm không chỉ là hành trình của tình mẫu tử bao la mà còn truyền cảm hứng về nghị lực phi thường...
Là trụ cột của công ty, mỗi ngày con chỉ ngủ khoảng 2 tiếng đồng hồ, dành thời gian để giải quyết công việc, và kề cận bên mẹ.
Trẻ nhỏ có thể hành động vô thức khi chúng nổi giận. Vậy cha mẹ phải làm gì để hóa giải cơn tức giận đến điên lên của con trẻ?
Ở phút ban đầu, Elena xem Trương Văn Dân như “chiếc hộp đóng kín” đầy bí hiểm và hấp lực.
Trong cuộc sống, không có đúng, sai, mà là sự chọn lựa phù hợp cho hành trình riêng của mỗi người.
Ước tính, có hơn 50% thân chủ/khách hàng của tôi gặp các rắc rối liên quan đến giai đoạn dậy thì của trẻ.
Tuổi 30, tôi ước mơ tìm lại bước chân của mình. Tôi đã bừng tỉnh, dẫu có khó khăn và những vết thương lòng
Lúc này, tôi mới hiểu ra tình yêu thương, quan tâm con để ba mẹ có thể cùng con vượt qua giai đoạn ẩm ương của tuổi dậy thì.
Tôi biết ba có cảm giác bất lực khi đôi chân không thể chủ động lên lầu thắp hương cho ông bà, tổ tiên.
Từ hôm ngành giáo dục đóng cửa các lớp dạy thêm, chúng tôi bắt đầu rối loạn.
Anh Bernard là người Bỉ mà mê ẩm thực Việt, rồi quen cô sinh viên bưng bê ở quán ăn Việt Nam tại Brussels.
Chuyên gia mạng xã hội gọi hiện tượng này là “sống nhạt trên không gian mạng”.
Trong tâm thức người Việt, cúng giỗ là một nghi lễ truyền thống quan trọng để tỏ lòng thành kính tưởng nhớ người thân đã mất...
Mỗi năm chỉ về Việt Nam 1-2 lần nhưng những lần tiếp xúc, Linh đều cảm nhận được tình cảm mẹ chồng: “Mẹ không nói thương nhưng tất cả đều là thương”.
Khi có người hỏi ba món ăn nào ngon nhất trong đám giỗ, ba không ngần ngại trả lời là món xà bần (hay xào bần).
Đích đến của 2 phụ nữ ấy đều là con cái. Chỉ khác là 2 chị đi 2 con đường khác nhau mà thôi!
Từ những hành động, suy nghĩ tuy nhỏ nhưng có thể tác động đến tương lai như cách lý giải của hiệu ứng cánh bướm trong tâm lý học.