Nơi phản ánh “tình hình kinh tế” của gia đình

13/12/2020 - 10:03

PNO - Gạc-măng-rê như một biểu tượng của ký ức, để khi nhớ về lại thấy lòng mình được một lần băng qua cánh đồng tuổi nhỏ, len lỏi đi trên vùng mơ xa xăm...

Đó là cái gạc-măng-rê (tiếng Pháp: garde manger) có nghĩa là tủ đựng thức ăn, người quê hay gọi là cái chạn. Hồi đó, gần như nhà quê nào cũng có một cái gạc-măng-rê. Bên trong ngăn tủ thơm mùi gỗ, luôn có những món ăn ngon được cất dành, chờ đợi đứa trẻ đi học về tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ là mở chạn ra bới cơm ăn…

Tôi không nhớ rõ cái gạc-măng-rê của nhà có từ lúc nào, chỉ biết khi mình lẫm chẫm băng đồng về căn nhà mới, nó cũng đã được anh chị tôi dọn mang theo. Đó là vào những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ trước. Người lớn sắp xếp đồ đạc gọn gàng, cái chạn được đặt ngay ngắn ở một góc nhà. Để chống kiến bò lên chạn, má tôi ra chợ mua bốn cái chân đế bằng đất nung. Mỗi chân có rãnh vòng quanh để đổ nước vào.

Gạc-măng-rê được đặt cách vách lá một khoảng cách đủ để kiến/gián không thể bò chuyền qua. Cửa tủ đựng thức ăn luôn đóng chặt tránh bọn mèo ăn vụng. Ngăn dưới cùng dùng để nồi, dao, thớt. Ngăn giữa úp chén dĩa. Ngăn trên là nơi đựng thực phẩm, gia vị và thức ăn đã nấu chín. 

Mỗi lúc đi học về, tôi mở chạn xem bên trong có món gì. Nhiều lúc chỉ có canh chua rau muống, hoặc dĩa trứng chiên. Nhưng cũng có khi là nồi thịt kho tàu thơm nức mũi hoặc cá kho tộ làm bụng dạ cứ cồn cào. Nhất là vào những mùa tát ao, trong chạn sẽ thường có những món ăn dân dã mà bây giờ là đặc sản hiếm có đối với người phố thị: canh chua cá lóc nấu lá me, cá rô mề kho tiêu, cá tai tượng chiên xù, rồi cá trắm, cá trạch, cá sặc, cá mè, cá chép… Ăn no căng bụng rồi vẫn còn thòm thèm. 

Ngày xưa nhà nào cũng có một chiếc gạc- măng- giê. Nguồn ảnh:  Internet
Ngày xưa nhà nào cũng có một chiếc gạc- măng-rê. Nguồn ảnh: Internet

Những năm đói kém nhất, trong gạc-măng-rê chẳng có gì ngoài nồi cháo trắng và nước tương, rau muống. Tôi bé nhất được ưu tiên cho quả trứng gà, hoặc những khi đau ốm, các chị dành gạo nấu cho bát cơm trắng. 

Vậy mà rồi, những người con của làng vẫn lớn lên. Các anh chị lần lượt đậu đại học, rời làng lên thành phố học. Nồi cơm trong gạc-măng-rê cứ ít dần lại theo mỗi cuộc rời đi. Những năm tháng đó, tôi đi học về không còn mở gạc-măng-rê ra là có thức ăn, mà phải tự xúc gạo nấu cơm.

Má tôi đi làm ăn xa, vài tuần mới về một lần. Mỗi lần bà về, cái gạc-măng-rê lại đầy lên, khi nồi thịt kho ú hụ, lúc bún xào, bánh canh, xôi… Vài lần quá bận bán buôn, bà về nhà chỉ được hơn nửa buổi, nấu cho hai đứa con gái nhỏ bữa cơm tươm tất rồi lại quày quả bắt xe đi. Để buổi trưa khi đi học về đến nhà bụng réo sôi, vừa mở cửa đã nghe mùi thức ăn thơm chạn bếp.

Biết má có về nhà, đứa con gái nhỏ mừng rỡ chạy ào xuống, mắt hấp háy với những món ăn ngon lành cất trong chạn. Lúc ấy, cảm giác như thể có bà tiên vừa đáp xuống ngôi nhà quạnh hiu mà ban phép mầu vậy. 

Những cái gạc-măng-rê năm xưa, chừng như đều phản ánh “tình trạng kinh tế” của mỗi nhà. Những nhà khá giả - có ti vi màu - thì trong chạn bếp luôn có đồ ăn ngon, có thịt cá và cả trái cây tươi mua ngoài chợ. Nhà nghèo hơn thì đa phần là ăn mắm ăn khô, dành nhau củ khoai củ mì luộc. Trái cây cũng chỉ là khế, bình bát, ổi sẻ… trong vườn.

Mỗi lần qua nhà “có ti vi màu” coi ké, được bạn nối khố mở chạn lấy đồ ăn cho là trong bụng cứ như mở cờ. Thể nào mà không được nhắm nhít các món “xa xỉ” cỡ bánh tằm, bánh khoai mì, rau câu, nước sá xị…

Hôm về thăm cồn Chim (xã Hòa Minh, H.Châu Thành, tỉnh Trà Vinh), bắt gặp cái chạn bếp giản dị phía sau hè, tôi cứ đứng nhìn không rời mắt. Cái chạn cũng phía dưới cất xoong nồi, kệ giữa úp chén bát và kệ trên cùng là ngăn đựng thức ăn.

Cái chạn sạch sẽ như ngôi nhà lá nền đất nhưng được quét tước tươm tất, đồ đạc ngăn nắp ấy khiến tôi thấy nhớ ngày xưa của mình quá đỗi. Bây giờ làng xóm đều có điện, công nghệ hiện đại nên mọi kết nối với thành phố không còn là khoảng cách xa vời. Cuộc sống của người dân quê cũng ít nhiều đổi thay, những tiện ích vật chất đã về đến tận thôn làng xa. Chỉ có cái chạn bếp là vẫn hiền lành, lặng yên cất giữ mọi thơm lành, cất giữ giùm người xa quê cả những ký ức ngọt ngào thương nhớ.

Hoặc hôm đến những quán ăn/cà phê trong thành phố, chủ quán chuộng “style” quê xưa, cũng có nong nia sàng xịa(*), chạn bát hay những món đồ dân dã dùng để trang trí không gian quán, tôi đều thấy có cảm tình đặc biệt. Đó có lẽ là cái “vô thức tập thể” mà mọi đứa trẻ lớn lên từ nông thôn đều có.

Năm tháng luôn trôi rất nhanh. Quá vãng có lúc chỉ còn là những dấu chấm mờ lên những câu chuyện cũ. Gạc-măng-rê như một biểu tượng của ký ức, để khi nhớ về lại thấy lòng mình được một lần băng qua cánh đồng tuổi nhỏ, len lỏi đi trên vùng mơ xa xăm ngỡ đã thăm thẳm đường tìm… 

Bùi Tiểu Quyên


 (*) Nong, nia, sàng, xịa: vật dụng đan bằng mây, tre

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(1)
  • Chí Tài (NCT) 13-12-2020 16:25:22

    Garde-manger (gạc-măng-giê): giữ thức ăn, tiếng Pháp đó bạn! Tiếc rằng chưa có hình chụp một chiếc đúng mẫu gạc-măng-giê xưa. Cao hơn đầu người. Trên nóc để được lon, hũ. Kế tiếp là ngăn cất thức ăn có cửa, có mành lưới ngăn gián, thông hơi. Dưới nữa là nơi úp chén, bát, vung nồi. Ngăn tủ kín dưới cùng có cửa, cất bịch gói đường, bột ngọt, nui... Bốn chân gỗ chống tủ kê lên 4 cái chén thường xuyên châm nước ngăn kiến bò...

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.