Nỗi oan "ác với má chồng"

16/09/2015 - 13:48

PNO - Má chồng em đã lẫn. Nhiều lần má bỏ nhà đi không biết đường về, chồng mắng em là thứ con dâu chỉ biết hưởng mà không biết lo cho má chồng.

Chị Hạnh Dung kính mến,

Em 41 tuổi, là con dâu út. Nhà chồng em có bốn anh chị em đều đã ra riêng lập nghiệp, vợ chồng em được xác định là ở nhà với má, vì cha chồng em đã mất.

Em tiếng là không phải lo nhà cửa, khi má mất còn được cho phần lớn căn nhà, nhưng thực tế lại quá khổ. Má chồng em đã lẫn, quên hết mọi người, mọi việc. Nhiều lần má bỏ nhà đi không biết đường về, cả nhà phải chạy đi tìm, chồng em mắng nhiếc em là thứ con dâu chỉ biết hưởng mà không biết lo cho má chồng.

Trước đây em có đi làm, nhưng từ ngày má bệnh rồi lẫn, em đã phải bỏ việc ở nhà chăm má, đưa đón con đi học. Em cũng phải lo chợ búa, mua sắm cho cả nhà, những lúc đó không có ai ở nhà, em khóa cửa lại thì má la lối, hàng xóm dị nghị.

Lúc mới ăn cơm xong, má nói em không cho ăn bỏ đói cả ngày, lúc chồng em mới ra cửa, má nói sao cả tháng nay không thấy nó ở nhà. Anh chị thỉnh thoảng về thăm, nghe vậy xót lắm, cứ hỏi người này người kia rồi tiếng nặng tiếng nhẹ.

Em đã khổ vì chồng con, lại thêm khổ vì gia đình bên chồng điều tiếng. Ai đem cho má bịch trái cây, lon sữa, ít tiền… đều nhớ, trong khi má thì quên hết, cứ nói tao có được ăn cái gì đâu.

Vợ chồng lục đục cãi vã suốt ngày, chồng em không thông cảm với vợ, lại còn kết tội em ở ác với má. Em khổ quá, nào phải em ăn ở không tốt…

Phương Thảo (TP.HCM)

Noi oan
Ảnh: Shutterstock

Em Phương Thảo thân mến,

Tuổi già là điều đáng sợ nhất đối với con người. Bởi vậy, cũng có người lý giải: tạo hóa đã ban cho tuổi già một “vũ khí” để vượt qua giai đoạn khó khăn này, đó là khả năng lãng quên tất cả!

Nói vui vậy để em thấy rằng bản thân má cũng không muốn cảnh già lẫn này, gia đình em và các anh chị cũng không muốn, nhưng không ai cưỡng lại được quy luật của tự nhiên.

Mình không thay đổi được thì phải học cách sống chung, thích nghi thôi. Mặt khác, vì má cũng lẫn rồi, nên em tiếp cận, thích nghi kiểu gì má cũng khó chịu! Căn bản là làm sao để yên lòng các thành viên trong gia đình và đỡ vất vả cho em.

Em có thể bắt đầu từ việc sắp xếp lịch chợ búa, mua sắm sao cho khi em ra khỏi nhà thì có một thành viên khác của gia đình ở nhà với má: chồng, con, hoặc khi anh chị ghé thăm.

Để người già lẫn trong nhà một mình, khóa cửa ngoài, rất nguy hiểm bởi những nguy cơ cháy nổ, ăn uống phải chất độc hại. Để má ở nhà với ai đó cũng giúp người ta hiểu những khó khăn em phải trải qua khi chăm sóc má.

Chuyện người già lẫn nói lung tung, chuyện các anh chị kể lể cũng vậy, em đừng để vào tai, đừng tranh cãi đúng sai hơn thua, cố gắng quên bớt đi. Nhìn má khỏe mạnh, sạch sẽ, người ta sẽ biết má được chăm sóc tốt, em không cần phải nói ra.

Riêng với chồng em, hãy sắp xếp để anh có thể phụ em một tay, có thể là cho má ăn hũ yaourt, ly sữa, chén cháo… Sự có mặt của đứa con sẽ làm an tâm người mẹ, dù là vô thức.

Có thể chồng em cho má ăn không được khéo cũng không sao, em sẽ làm phần còn lại, vấn đề là để anh nhận ra cái khó của việc chăm sóc người già mà thông cảm hơn cho em.

“Mẹ già như chuối chín cây”, chẳng biết hoàn cảnh hiện tại của em sẽ còn được mấy ngày, lỡ mai đây má bệnh rồi mất, lúc ấy mình có muốn cũng không thể thay đổi được gì.

Mong em chia sẻ với Hạnh Dung ý nghĩ này: hãy sống từng ngày như thể đó là ngày cuối cùng được chăm sóc, được bảo bọc người đã sinh ra cha của các con mình…

Hạnh Dung 

(hanhdung@baophunu.org.vn)

Tư vấn trực tiếp tại tòa soạn từ 8g đến 17g các ngày thứ Hai, Ba, Tư, Năm, Sáu.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI