Niềm vui của cánh diều lộng gió

28/03/2020 - 14:00

PNO - Sự sống chưa bao giờ trở nên mong manh, bất định như hôm nay. Hoặc đơn giản, trò chơi đã bắt đầu. Bạn không cần chơi giỏi, mà chỉ cần biết luật chơi.

Ngày hôm nay lại lạ lùng hơn hôm qua. Mỗi ngày đều có một điều gì đó nổi lên cho chúng ta nhìn ngắm, rồi ngẫm nghĩ, rồi phát biểu, rồi phản biện hay bào chữa… Và chỉ cần bạn ngồi im, quan sát, sẽ thấy rất thú vị, cả buồn cười hoặc thậm chí, cười muốn sặc… 

Những lộn xộn rất đời ấy đang được tạo ra, được thổi phồng. Tin tức càng được thổi càng trở nên nhẹ và bay lên, bay lên. Bất ngờ bóng bay giữa trời gặp một chú nhím cũng biết bay. Vậy là mặt đất đầy xác bóng bay. Một mặt đất tan tác muôn màu đang diễn tiến bởi vì có quá nhiều người đang… rảnh.

Ngoài lực lượng y bác sĩ, các tình nguyện viên phục vụ công cuộc cách ly khổng lồ của trái đất, số còn lại dường như đang rất rảnh. Ban đầu là rảnh một cách bất thường, hiện giờ thì rảnh một cách bình thường. Có lẽ hơn bao giờ hết, trạng thái bất thường chuyển qua bình thường nhanh khủng khiếp. Nhanh bằng vận tốc của giọt bắn. À. Dễ hiểu hơn, là nhanh như một cái hắt xì.

Tôi đã bắt đầu thấy chán những con số. Từ hôm nay, tôi sẽ nghĩ rằng mình đang có một ngày đặc biệt thú vị. Tôi thích cái ý tưởng cho rằng chúng ta đang ở mùng 59 rồi mùng 60 tết. Nhìn con ôm gối ngủ say sưa là cảm giác dễ chịu hơn mọi thứ. Nghỉ học cũng có sao đâu con, kiến thức đến từ nhiều phía chứ không phải chỉ riêng trường học. 

Sau chục ngày không đến lớp, con gái 10 tuổi của tôi quen ngủ đến 7g mới thức dậy. Tối ngày mùng Chín, con đinh ninh là sáng mai sẽ lại đến trường như trước đây. Nhưng không, khi con ngủ rồi thì tôi được cô giáo của con nhắn tin về việc nghỉ học.

Sáng mùng Mười, tôi không đánh thức nhưng con tự dậy, nhìn đồng hồ chỉ còn 5 phút nữa là 7g, một cơn hoảng loạn bùng phát vì con sợ trễ giờ đến lớp. Tôi buông cây chổi đang quét nhà ôm chặt con vào lòng, không sao đâu con, hôm nay con được nghỉ. Phải mấy phút sau, con tôi mới hoàn hồn. Tôi thương con phút giây ấy không sao tả được. Và cũng từ hôm ấy, ngày nào cũng là ngày đặc biệt của mẹ con tôi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Không đặc biệt sao được, khi ở ngay giữa kinh đô thời trang của thế giới, nơi một chiếc áo có thể mua được một căn hộ như nơi tôi đang sống, người ta đã phải lấy bao rác, khoét lỗ để làm trang phục bảo hộ cho mình. Điều này không hề dính dáng gì đến khái niệm phân hóa giàu nghèo.

Hơn lúc nào hết, Covid-19 đang xóa nhòa ranh giới giàu nghèo. Loài người, trần trụi và yếu đuối như nhau. Và trong lúc giằng co giữa sự sống và cái chết, các y bác sĩ ở Ý nói rằng, do tình hình máy thở thiếu, họ sẽ ưu tiên cho bệnh nhân nào có chỉ số sinh tồn cao hơn.

Đi một vòng phát triển của khoa học, loài người đang đứng trước một ngày phải chấp nhận sự sàng lọc tự nhiên. Con nào khỏe thì sống, con nào yếu thì chết. Y như trở về con số không.

Tin tức vẫn liên tục cập nhật những tin vui trong nghiên cứu về  vi-rút này. Nhưng loài người đã đến đỉnh cao của phát triển y khoa chưa thì tôi không chắc, tôi bắt đầu thấy bạn bè quanh mình đang ngả dần về hướng… hên xui.

Sự sống chưa bao giờ trở nên mong manh, bất định như hôm nay. Hoặc đơn giản, trò chơi đã bắt đầu. Bạn không cần chơi giỏi, mà chỉ cần biết luật chơi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

“Ông bầu” Vũ Khắc Tiệp có vẻ chưa biết luật chơi, nên kỳ này, số đen hơn người khác. Nhiều người hẳn đã bật cười khi đọc được những dòng này:

“1. Từ Ý về, Tiệp tự cách ly 14 ngày. 2. Gần được 14 ngày thì bị bế đi cách ly tập trung vì bỗng dưng lòi ra ca 17. 3. Vừa hết cách ly tập trung về nhà được vài ngày thì cái chung cư nơi Tiệp ở có một chàng dương tính. Thế là nguyên cái chung cư bị phong tỏa. Người ta cách ly 14 ngày còn anh này loay hoay cả tháng mà chưa thoát được với đủ kiểu cách ly”.

Tiệp chơi dở quá hay do Tiệp không biết luật chơi? Và luật chơi ở đây là gì?

Tôi nói với con, là chấp nhận có trí tuệ. Số phận của mỗi người rất khác nhau, nhưng thời gian trong một ngày thì lại tuyệt đối bằng nhau. Nếu không thể chắc là mình sẽ sống gấp đôi số tuổi của người khác thì ít nhất, điều mình có thể làm được là vui gấp đôi niềm vui của ngày hôm nay.

Nào, bắt đầu nào, niềm vui của ngày hôm nay sẽ là một cánh diều lộng gió.

Trương Gia Hòa

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.