Những ngọn đèn trước gió...: Biển cả mênh mông

30/06/2024 - 15:17

PNO - Quan niệm nước mắt chảy xuôi có khi nào là sự bao dung, niềm an ủi của cha mẹ và cũng chính là lời biện hộ của những đứa con khi chúng hãy còn trẻ, còn khỏe, đôi chân còn muốn trượt ra ngoài tìm đến những niềm vui...

Quan niệm nước mắt chảy xuôi có khi nào là sự bao dung, niềm an ủi của cha mẹ và cũng chính là lời biện hộ của những đứa con khi chúng hãy còn trẻ, còn khỏe, đôi chân còn muốn trượt ra ngoài tìm đến những niềm vui mới mẻ?

Cái nóng đầu hè dường như đuổi theo tôi đến tận cửa an ninh sân bay. Chưa kịp đứng vào hàng người dài dằng dặc, tôi chợt nghe như tay áo mình có một sức trì níu nhẹ: “Con ơi, dì đi Cam Ranh thì đi vô chỗ nào?”. Tiếng đàn bà khẽ, nghe thoang thoảng mùi nắng gió. Vài tiếng nặng như vị mằn mặn của một vùng mênh mông biển nước.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Người đàn bà ấy đã gần 70, đứng khép nép bên trong góc tường. Có lẽ bà đã đứng đó một lúc lâu rồi. Không hiểu sao trong đầu tôi lại bật ra hình ảnh một con còng biển bị gió đẩy lên bờ cát, loe ngoe những cái càng dò dẫm trong vô vọng để tìm đường về với những đụn cát mềm, những con sóng dập dìu.

Tôi dẫn bà qua cửa, lấy khay cho bà bỏ quần áo, giày dép, túi xách. Bà lập cập, tay chân ríu vào nhau thấy thương. “Dì mới đi lần đầu, vô Sài Gòn thăm cháu ngoại. Mấy đứa nhỏ dành dụm tiền để dì về máy bay cho đỡ mệt. Dì sợ nhưng không dám nói. Phải chi có đứa nào dẫn dì đi 1 lần… Nhưng mấy em còn nhỏ, còn công việc nữa. Đâu có đứa nào rảnh mà đưa dì về” - bà nói.

Tôi đưa bà đến tận cửa chờ tới giờ ra máy bay, dặn dò đầy đủ. Bà cứ xoa lên bàn tay tôi nói mãi: “May mà gặp con…”. Chào người đàn bà không kịp biết tên, chẳng rõ ra đi từ đâu và về chốn nào, tôi nghĩ mông lung đến tuổi già.

Bất kể là ai, ở đâu, cuộc sống thế nào, bước sang chặng cuối hành trình đời dường như đã thực sự bơi không kịp nhịp sống đang diễn ra xung quanh. Thế giới bên ngoài trở nên rộng hơn, nhanh hơn, nhiều thứ trở nên lạ lẫm. Muốn hay không người ta cũng cảm thấy mình nhỏ bé, nhiều nỗi sợ, luôn cần có người thân bên cạnh, lắm khi không phải là cần được chăm sóc mà chỉ để đủ đầy cảm giác an tâm, hệt trẻ con.

Tôi cũng như biết bao bà mẹ trên đời, ngày nào đó, chỉ nghe một tiếng oe oe hay cái trở mình rất khẽ trên chiếc nôi nhỏ xíu, đã vội vàng bỏ ngay chén cơm, đầu tóc có khi còn vướng xà bông gội chưa kịp xả sạch, nhào ngay đến vỗ về: “Mẹ đây con, mẹ đây con!”. Nhưng liệu có mấy ai cũng ngay tức khắc đến bên cạnh cha mẹ già: “Con đây mẹ/Con đây ba!”?

Quan niệm nước mắt chảy xuôi có khi nào là sự bao dung, niềm an ủi của cha mẹ và cũng chính là lời biện hộ của những đứa con khi chúng hãy còn trẻ, còn khỏe, đôi chân còn muốn trượt ra ngoài tìm đến những niềm vui mới mẻ?

Cuối cùng, cảm giác an tâm, luôn có người bên cạnh phải chăng là cảm giác cần nhất của đời người?

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Điện thoại tôi nhấp nháy sáng. Cô bạn đồng nghiệp thân gửi tấm ảnh chụp với mẹ cô kèm lời nhắn: “Em dẫn má đi coi cải lương nè!”. Trong ánh sáng mờ đục của khán phòng sắp đến giờ diễn, tôi vẫn thấy được nét cười rất tươi của người mẹ. “Em chuẩn bị tắt điện thoại nha chị. Má thích lắm, cười suốt. Bao nhiêu năm mắc con nhỏ, em có dẫn má đi được đâu. Giờ con cái lớn hết bỏ mình đi, em giật mình nhớ đến má. Hên quá, má vẫn còn đây. Dẫn má đi mà nghe thương như dẫn bọn trẻ con hồi chúng còn nhỏ”.

Ngồi giữa sân bay, tôi nghe mũi mình cay cay. Tự nhiên tôi nhớ đến lời mẹ khi mấy chị em rủ ông bà đi đâu đó chơi trong kỳ nghỉ: “Tụi con đi đi. Còn trẻ nên đi. Ba mẹ già rồi đi làm chi. Ba mẹ ở nhà, không sao đâu con”.

Sao mình cũng đã làm mẹ lại vẫn tin, vẫn để cha mẹ lẩn quẩn một mình khi họ nói: “Mẹ/ba không sao đâu con”. Liệu có người cha người mẹ nào tỏ ra bất ổn trước những đứa con, dẫu rằng chúng bao nhiêu tuổi?

Liệu có người cha người mẹ nào chẳng lặng lẽ lau chùi băng bó những vết thương của riêng mình để thủy chung mang đến cho con cảm giác yên tâm mà đi hết chặng đời?

Trước mắt tôi, lần nữa, không hiểu sao lại hiện ra hình ảnh mênh mông của biển cả.

Triệu Vẽ

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.

  • Nuôi dạy con xuyên biên giới

    Nuôi dạy con xuyên biên giới

    14-12-2024 06:14

    Vì công việc đặc thù, có những ông bố, bà mẹ phải chấp nhận cảnh nuôi dạy con xuyên biên giới.