Những dòng sông chảy ngang

29/05/2016 - 07:02

PNO - Nàng đút ông ăn tối. Ông không thích. Nhưng con dâu và con trai ông muốn vậy. Thỉnh thoảng chúng còn nhìn nàng hằn học...

Buổi sáng.

Hai đứa con líu ríu dắt xe ra cổng. Từ những cánh cổng khác người ta cũng đùm túm nhau đến trường, đến công ty, xí nghiệp, cơ quan. Sự náo nhiệt lãng nhách của buổi sáng bay vào cửa sổ. Ông giật mình, thõng chân xuống giường. Hai bắp chân teo tóp đong đưa. Căn nhà im lặng. Tiếng thở của ông cũng khẽ khàng im lặng. Chờ người ta chở tiếng ồn đi hết. Ông với tay lên đầu giường, trên chiếc bàn con kê sát mép nệm, có một cái nút màu xanh nhỏ. Khi ông bấm vào cái nút xanh nhỏ, nó sẽ lặng lẽ phát ra tiếng kêu ở đâu đó trong nhà này. Và sẽ có người mở cánh cửa gỗ, ló đầu cười khúc khích:

- Ông dậy sớm thế?

Lần nào, bất kể mấy giờ, cho dù là quá nửa buổi, tới gần trưa, nàng cũng hỏi ông câu đó.

- Cho ông ra ngoài.

Nàng sẽ đến bên giường, gom gọn phần người chỉ còn cử động được đôi mắt và hai cánh tay của ông, xuống hai tầng lầu, đặt ông vào xe lăn, thong thả đẩy ông theo nàng suốt ngày. Về sau, vì thương nàng, ông kêu thằng con:

- Cho tao xuống dưới. Nằm lầu hai hóng xuống cầu thang chóng mặt lắm.

Thằng con lặng lẽ dọn căn phòng vốn trước nay làm nhà kho cho ông ở. Nó nói vì bất đắc dĩ, không thể dọn bàn thờ ông bà vào nhà kho. Ông nằm trên giường, cười như một cái bóng. Cái thằng! Dù không được ông chấm ở điểm nào, thì nó cũng giống được ông một điều, nói cái gì cũng kèm lý do dài thượt đằng sau. Ông, cũng như nó, không bao giờ muốn người ta vặn vẹo mình.

Phòng của ông thành nhà kho. Ấy là nàng kể lại. Còn ông đã dứt nó để xuống cầu thang, thì còn gì để bắt nàng phải ôm ông leo lên đó nữa? Chỉ thỉnh thoảng, đêm nằm mơ ông thấy căn phòng xưa kia mình nằm phủ đầy bóng tối phế thải, những bàn chân chuột láu ráu bay qua bay lại trên sàn nhà. Những con chuột nhỏ xíu, to tướng, dài, dẹp, có con tròn quay, tự nhiên chạy nhảy quanh ông. Chúng hếch những cánh mũi hồng hồng mát lạnh vào chân ông, kéo qua kéo lại những tế bào không còn cảm giác.

Nhung dong song chay ngang
Ảnh minh họa

Đồng hồ điểm mười hai giờ. Kẹt cửa kêu “sạt”. Đàn chuột chạy tán loạn. Con chuột nhỏ nhất đàn bị rớt lại, hốt hoảng vì thứ ánh sáng chói chang theo vào sau cánh cửa, chui tọt vào vòm miệng ông. Ông ôm ngực, thấy có cái gì đó nhột nhạt tức nghẹn. Ông la to. Cửa kẹt “sạt”. Nàng rọi ánh đèn pin thẳng vào phòng, hốt hoảng. “Ông ơi!”.

- Ông chưa chết đâu.

- Ôi! Ông ơi! Con sợ chết mất!

Nàng níu tay ông lay lay, mắt rưng rưng chợt khóc. Ông vỗ vỗ vai nàng, kêu đi ngủ đi. Nàng sụt sịt đi ra, khép cửa.

Buổi trưa.

Nàng cho ông ăn. Nếu có những đứa con ở nhà, nghĩa là ngoài ông và nàng còn con trai, con dâu, và hai đứa cháu gái, thì nàng sẽ đút ông ăn, từng muỗng một. Lâu lâu con dâu ông lại càu nhàu “Coi chừng không ông sặc”. Buổi trưa, vợ chồng con cái nó thường không về. Ông bắt nàng kê ngang cho ông cái bàn lở, đủ để bát cháo, đẩy cái xe lăn vào khít dưới chân bàn.

Ông tự ngồi ăn, nhai từ tốn từng muỗng cháo một. Nàng đứng một bên, coi chừng khi tay ông run quá thì đỡ, giúp ông đưa vào miệng. “Từ từ”. “Chậm chậm”. Nàng kêu dạ dày ông yếu, ruột ông cũng không còn hoạt động tốt nữa, nên ông phải ăn cháo. Trong khi nàng nói, ông lặng lẽ nhai những muỗng gạo cháo, khoai tây thịt xay và nước rau nát nhuyễn. Nàng hỏi:

- Ông ơi, nhai gì nữa vậy ông?

- Nhai cuộc đời ông.

Rồi nhận thấy mắt nàng sững sờ như đứng tròng, ông cười xòa:

- Ông nhai cho đỡ buồn miệng ấy mà. Lấy cho ông cục cơm.

Nàng ngần ngừ. Ông nhắc lại, đanh giọng, như nạt một đứa con nít:

- Đi lấy đi. Thấy nàng cúi đầu thương quá, ông hứa:

- Lần này ông không nghẹn nữa đâu.

Nàng im lặng múc cho ông một dính cơm trắng, thêm vài giọt canh nóng. Nàng run run đặt muỗng cơm vào tay ông. Ông tránh nhìn nàng, lặng lẽ nhai cơm. Ông nhai kỹ gấp ba vòng miệng khi ông nhai cháo. Vậy mà nuốt vào nó vẫn đứng ngắt nơi cổ. Không khí không có đường ra vô biểu tình trong vòm phổi yếu ớt của ông. Cơn nghẹn làm ông nấc lên, sụm xuống. Nàng ôm lấy đầu ông tự bao giờ, cho ông ngụm nước, vuốt vuốt ngực ông. Bàn tay nàng âm ẩm nóng. Nước mắt nàng giàn giụa chảy xuống. Ông ngửa miệng, để một giọt rơi vào đầu lưỡi, nghe cái mặn tê dại rồi nuốt. Cái cục nước mằn mặn, tròn tròn, nóng ấm của nàng đẩy cục cơm thoát xuống dạ dày. Ông bấu tay vào thành ghế, ngồi dậy.

- Đừng nói với ai là được.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.