PNO - Sài Gòn của tôi không chỉ có những kiến trúc cổ kính mang giá trị lịch sử và tôn nghiêm mà còn có những con đường xanh ngát và rợp bóng những hàng cây, những con đường màu xanh.
Những con đường màu xanh lưu bao kỷ niệm của người Sài Gòn |
Vào những ngày cuối tuần, tôi thường dậy thật sớm, thưởng thức cảm giác đầy sảng khoái với chiếc xe đạp của mình, tôi thả sức trên những cung đường nhất định.
Từ đường Hoàng Sa bên dòng kênh Nhiêu Lộc mát mẻ với những hàng cây xanh cao vút, tôi bắt đầu hòa mình vào dòng người qua lại khi trời vừa hửng sáng. Tôi hít thở đầy lồng ngực mùi hoa lá của những cây phượng vĩ, màu tím mộng mơ của bằng lăng, mùi hoa sứ phảng phất, và những cành liễu rủ đung đưa trước gió... tất cả tạo nên một cảnh đẹp đến nao lòng.
Không còn đâu ký ức xa xăm về một dòng kênh chết, tỏa mùi ô nhiễm ngày nào. Dòng kênh nay đã hoàn toàn thay da đổi thịt, khoác lên mình chiếc áo mới xanh mát từ việc năm 2020 chính quyền TPHCM quyết tâm tìm lại vẻ đẹp cho hệ thống kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè.
Không những được nạo vét lòng kênh, trồng cây xanh thảm cỏ đôi bên, tạo hành lang bảo vệ kênh, thiết kế điểm tập thể thao công cộng, còn có hàng tấn cá được thả vào lòng kênh để tái tạo môi trường sinh thái.
Dòng Nhiêu Lộc hôm nay khoác lên mình chiếc áo mới xanh mát |
Ra khỏi cung đường mê hoặc uốn lượn như dải lụa Hoàng Sa, qua vòng xoay Điện Biên Phủ tấp nập, tôi tìm đến con đường Trần Cao Vân, một con đường nhỏ nhưng được che chắn bởi những hàng cổ thụ. Chắc vì xanh mát nên hai bên đường mọc lên nhiều hàng quán, xe cộ nườm nượp. Cuối con đường Trần Cao Vân là Hồ Con Rùa - một kiến trúc lâu đời không chỉ mang tính đặc trưng của thành phố, mà nó còn được khoác lên mình tính dã sử xa xưa về long mạch. Tuy không mất quá nhiều thời gian để tôi đạp vòng quanh Hồ Con Rùa, nhưng tôi vẫn muốn thơ thẩn quanh khu vực rất nhiều quán ăn, quán cà phê.
Trong tiếng leng keng lốc cốc của bàn ghế đang được dọn ra là tiếng cười nói í ới của người bán người mua, là những vệt nắng sớm mai lọt qua kẽ lá, tạo nên một vừng sáng lấp ló rọi xuống mặt nước. Bất giác tôi thấy lòng mình xao động trước vẻ đẹp tuy quen thuộc nhưng không ngừng mới lạ.
Hồ Con Rùa là nơi hội tụ của nam thanh nữ tú vào mùa xuân, khi họ xúng xính váy áo cùng những tà áo dài tha thướt với nhiều màu sắc, thế nhưng bất kể mùa mưa hay nắng, khi hoàng hôn vừa buông xuống, các xe cóc ổi, mía ghim, bánh tráng nướng, bánh tráng trộn, hột vịt lộn, trứng cút lộn, cùng các loại nước giải khát vây quanh bờ hồ...
Mọi người ngồi đó giữa ngút ngàn trăng sao để nhâm nhi thức ăn đồ uống, để tán gẫu hay chỉ đơn giản là để có một phút nghỉ ngơi giản dị.
Tôi tiếp tục đi dọc theo đường Võ Văn Tần, bất chợt một cơn gió thổi qua, từ trên cao, những cánh hoa dầu xoay tít, bay xuống đầy đường. Một cảm giác rất lãng mạn, gợi nhớ tuổi thơ khi tôi hay thơ thẩn đi nhặt hoa dầu bay, rồi đứng trên bàn học tung xuống, thích thú nhìn nó xoay tròn như chong chóng.
Mỗi lần chuyển giao giữa mùa nắng và mùa mưa, những quả dầu khô không hương, không sắc bay lượn cũng đủ làm nên những ký ức đẹp đẽ. Bất giác mỉm cười, tôi rướn người đạp nhanh, tạo ra những âm thanh lạo xạo dưới bánh xe khi lướt trên con đường đầy những bông hoa dầu.
Tôi đi ngang Trường THCS Lê Quý Đôn, là đoạn đường có lá me bay, nhìn những hàng me hai bên đường, bất chợt tôi nhớ đến bài hát Góc phố dịu dàng của Nhạc sĩ Trần Minh Phi: Hỡi chiếc lá me xanh rơi trên đường xưa nắng hoa. Còn nhớ góc phố thân quen bâng khuâng chờ nhau thiết tha. Hỡi góc phố dịu dàng và hàng me anh đưa em đi ăn kem mỗi chiều. Hỡi góc phố dịu dàng và nụ hôn tan êm rất mau trong ly chè kem…
Hàng me xanh mát trên đoạn đường qua trường Lê Quý Đôn |
Một con đường với ngôi trường nơi lưu dấu những mối tình thơ trong trẻo, ngọt ngào, để mỗi khi bất chợt qua góc phố cũ, thấy phố vẫn giản dị thân thương như thế, người ta không khỏi ngậm ngùi.
Tôi tiếp tục hành trình ngang con đường mang tên cụ đồ Nguyễn Đình Chiểu, đắm chìm vào con đường hoa bằng lăng tím, một loài hoa mộng mơ thuần khiết, thể hiện sự thủy chung không chỉ trong tình yêu mà còn là tình cảm của bạn bè.
Để kết thúc hành trình của buổi sáng cuối tuần, tôi đi vào đường Hùng Vương, công viên Trần Phú với 2 hàng cổ thụ mát mắt, thấy mình nhỏ bé dưới những bóng cây già to lớn, cao vút.
Đường Hùng Vương rợp bóng cổ thụ |
Tuy mồ hôi đã đổ, nhưng tôi thấy tràn đầy năng lượng với một tinh thần phấn khởi tươi mới. Sau những bộn bề lo toan, việc cảm nhận những vẻ đẹp bình dị giúp tôi lắng đọng và thấy yêu đời. Bao nhiêu muộn phiền, lo âu hầu như giờ phút này cũng đã tan biến. Và bạn có biết, tôi yêu những con đường màu xanh là vì màu xanh lá cây còn được biết đến là sự khởi đầu mới trong cuộc sống - màu sắc của sự yên bình, thư thái và gần gũi hơn bao giờ hết.
Trương Thị Thu Oanh
Tác phẩm tham gia cuộc thi viết về Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh, chủ đề “Thành phố của tôi” xin gửi về: tòa soạn Báo Phụ nữ TPHCM, 311 Điện Biên Phủ, quận 3, TPHCM; ngoài bì thư ghi rõ “Bài dự thi cuộc thi viết Thành phố của tôi” hoặc gửi qua email: saigon-tphcm@baophunu.org.vn; tiêu đề ghi rõ “Bài dự thi cuộc thi viết Thành phố của tôi”. Cơ cấu giải thưởng: - 1 giải Đặc biệt trị giá 70 triệu đồng. - 1 giải Nhất trị giá 50 triệu đồng. - 2 giải Nhì, trị giá 40 triệu đồng/giải. - 3 giải Ba, trị giá 30 triệu đồng/giải. - 10 giải Khuyến khích, trị giá 10 triệu đồng/giải. - 1 giải Bài viết hay nhất về phụ nữ TPHCM trị giá 30 triệu đồng. - 1 giải Bài viết hay dành cho tác giả là người nước ngoài, kiều bào sinh sống ở nước ngoài, trị giá 30 triệu đồng. - Giải tháng: 10 triệu đồng/giải. Ngoài ra, còn có các giải ấn tượng do ban giám khảo bình chọn cho bài viết chân dung phụ nữ, tác giả nữ cao tuổi nhất, tác giả có nhiều bài chất lượng nhất… Đặc biệt, Ban Tuyên giáo Thành ủy TPHCM sẽ xem xét trao giải cho bài viết hay vào mỗi quý. Xem thông tin chi tiết về cuộc thi tại đây |
Chia sẻ bài viết: |
Các cơ sở kinh doanh thường đối phó bằng cách cho người theo dõi lịch trình và gắn các thiết bị để tắt hoạt động karaoke trái phép khi bị kiểm tra.
Sau 3 năm trùng tu, điện Thái Hòa chuẩn bị mở cửa đón du khách tham quan trở lại. Đây là công trình kiến trúc quan trọng của nhà Nguyễn.
Sân khấu Trịnh Kim Chi mang đến Liên hoan Sân khấu TPHCM lần I vở "Ngày ấy Cổng Trời" về những nữ thanh niên xung phong ở Trường Sơn.
Vài ngày qua, thông tin chỉ có 2/12 rạp hát tại TPHCM được sử dụng gây chú ý trong dư luận.
TP Hội An sẽ tổ chức nhiều sự kiện nhằm kỷ niệm 25 năm Đô thị cổ Hội An được UNESCO công nhận Di sản văn hóa thế giới.
Trên màn ảnh Việt, người khuyết tật có cơ hội đóng phim chỉ ở những vai nhân vật khuyết tật.
Không để thiếu em nào có lẽ là một trong những bộ phim “khiêm tốn” nhất của Trương Nghệ Mưu, với kinh phí cực kỳ ít ỏi.
Gần đây, nhiều hoạt động giao lưu văn hóa trong ngành xuất bản giữa Việt Nam và Trung Quốc đã diễn ra.
Những năm qua, di sản văn hóa đã gắn chặt với việc bảo tồn, khai thác, phát huy giá trị, thúc đẩy du lịch phát triển.
Tác giả Lê Hà (sinh năm 1983, TP Huế) đã đưa bạn đọc trở về những ngày xưa cũ, để thưởng thức những món ăn bình dị, dân dã...
Việc Bảo tàng Lịch sử quân sự Việt Nam phải làm rào chắn, lần nữa cho thấy văn hóa ứng xử kém của một bộ phận công chúng.
Trong hải trình về với quân dân vùng biển đảo Tây Nam của Tổ quốc (từ 9 - 16/11), âm nhạc như chất xúc tác đặc biệt,
“Hẹn sáng Chủ nhật ở chợ quê nghen”. Chợ quê mà chị em nhắn nhau rần rần trên Facebook nằm ở số 7 Nguyễn Thị Minh Khai, quận 1, TPHCM
Đề tài bạo lực học đường đã đi vào trang sách, trở thành chủ đề trò chuyện cho trẻ thơ.
Bộ ba sách ra đời là sự kết hợp hài hòa giữa lịch sử, cảm xúc và những giá trị cốt lõi về đạo đức, trí tuệ, và nghị lực.
Cùng cha mẹ già đi (Nhà xuất bản Dân trí) của tác giả Tất Khiếu Nam như một minh chứng cho sự đồng hành giữa 2 thế hệ...
Trước thềm ngày họp Quốc hội bỏ phiếu về việc tăng thuế VAT ngành văn hóa, hơn 30 DN sản xuất phát hành phim trong nước ký đơn kiến nghị phản đối.
Những ngày qua, ca khúc "Mẹ yêu con" của nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý bỗng trở thành một trong những xu hướng thịnh hành trên mạng xã hội.