Như cái cây, vẫn xanh đến khi này…

25/12/2020 - 06:00

PNO - Có lần, một đứa trẻ đã nhắc tôi cười, bằng tình yêu chân thành của nó. Nụ cười khiến ta tin rằng cuộc đời đâu đến nỗi quá tệ và ta sẽ vượt qua.

“Cụ ông Karsten Tüchsen Hansen, 89 tuổi, đi xe đạp đến biên giới Đức - Đan Mạch để gặp người bạn tâm giao của mình - cụ bà Inga Rasmussen, 85 tuổi - gần như mỗi ngày. Cả hai ngồi ở lãnh thổ quốc gia mình, bên ly cà phê nóng, cùng tâm sự hỷ nộ ái ố cuộc đời. Tấm thanh chắn chỉ ngăn được biên giới mà không thể ngăn cách được tình cảm con người”. 

Tấm ảnh và dòng chú thích của hãng tin Reuters hiện lên góc máy tính, trong lúc dịch bệnh đang đỉnh điểm căng thẳng ở các quốc gia hồi đầu năm, khiến tôi cứ bấm tới bấm lui xem mãi. Tôi cảm thấy biết ơn tác giả bức hình, đã đưa góc máy của mình vào điều rất đỗi đời thường, chọn sự lặng lẽ bên hàng đống những ồn ào.

hai ngồi ở lãnh thổ quốc gia mình, bên ly cà phê nóng, cùng tâm sự hỷ nộ ái ố cuộc đời.
Hai cụ ngồi ở lãnh thổ quốc gia mình, bên ly cà phê nóng, cùng tâm sự hỷ nộ ái ố cuộc đời

Trong ngồn ngộn thông tin mỗi ngày, nhiều bạn làm báo của tôi cho rằng người ta thích xem thông tin xấu nhiều hơn thông tin tốt. Cái gì đó có tính câu view là thứ luôn được chia sẻ rất nhiều nhưng nhìn chung, chúng ít có giá trị. Cũng vậy, những thông tin về những điều không biết đâu mà lần, trong đó có cả những phương pháp ăn hay uống “thần dược” để chữa bệnh nan y, vẫn được hàng ngàn người like, share chí mạng, còn những bài báo và thông tin khoa học thì chìm lắng như cách chúng xuất hiện. 

Tin giả vẫn sẽ sống cuộc đời bền bỉ của nó, khi dường như nó biết loài người, ai cũng có sẵn một con quái vật, sẵn sàng gầm gào và ham muốn chứng tỏ, vẫn muốn hơn người, dẫu cái mình biết thì vô cùng ít ỏi và nhỏ bé. Giống loài mong manh và dễ tổn thương là con người ấy cố che giấu mình trong cái đức khiêm nhường, muốn ai cũng biết mình tốt đẹp và vì vậy, dễ gì mắc sai lầm.

Đám đông khiến những chuyện xấu trồi lên hoài, trong khi những chuyện tốt luôn bị che lấp. Những gì thuộc về lòng quả cảm, sự kiên cường, điều tử tế hay khả năng chịu đựng hoàn cảnh… chịu số phận nguội lạnh. Thông tin tốt sao mà giống người tốt, họ chỉ hiện diện đâu đó trong chốc lát, nhiều khi, làm cái việc giúp đỡ, chữa lành, rồi quên đi. 

Có quá nhiều chuyện không vui xảy ra trong năm khiến người ta ảo não, mỏi nhừ. Nhưng con người - giống loài tự cho mình là thượng đẳng - không biết đã bớt nhiều phần tự đắc, để khẽ khàng hơn chưa? Đó là câu tôi tự hỏi chính mình, trong những tháng ngày có thể điềm tĩnh nhìn nắng qua hiên và tự hiểu sao đời mình vô vị đến thế. 

Tấm thanh chắn chỉ ngăn được biên giới mà không thể ngăn cách được tình cảm con người
Tấm thanh chắn chỉ ngăn được biên giới mà không thể ngăn cách được tình cảm con người

Khẽ khàng, có thể cách mà tôi thẩm thấu hôm đi dưới những hàng cây thành phố đang ra lộc non cho mùa mới. Đâu đó, hoa dầu vẫn xoay, hàng điệp vẫn trổ bông vàng và thành phố vẫn nắng vẫn mưa vô cùng rực rỡ. Nói về những cái cây là hình ảnh bạn ở vùng ngập lũ miền Trung, gửi về. Chúng vẫn “rũ bùn đứng dậy” sau những ngày con nước bùn vùi dập tơi tả, với vết sình vẫn bám cứng trên những chiếc lá xanh. Thản nhiên chịu đựng và thản nhiên sống nhưng chúng làm cho người ta nhớ lại cả một hành trình: hành trình vực mình đứng dậy sau mất mát. 

Tôi nhớ mình đã tự thẹn thế nào, hồi sống trong những ngày giãn cách xã hội vì dịch bệnh, khi thứ đầu tiên tôi chạm vào mỗi sáng là chiếc điện thoại, chỉ để cập nhật tình hình dịch bệnh lan tới đâu, bao nhiêu người đã chết. Đọc tin trong cảm giác rúm ró và mất niềm tin. Cho đến khi đứa trẻ trong nhà, sáng nọ đã chăm chăm vào mặt tôi và nói khẽ: “Mẹ, cười lên đi mẹ!”.

Một đứa trẻ đã nhắc mình cười, bằng tình yêu chân thành của nó. Nụ cười khiến ta tin rằng cuộc đời đâu đến nỗi quá tệ và ta sẽ vượt qua. Đúng là đâu đến nỗi tệ, khi giữa những khó khăn nào đó, mình vẫn còn yên ấm trên giường, vẫn còn có đồng ra đồng vô, vẫn dám soi xét chính mình, để chấp nhận.

Cũng bạn ở trời tây nhắn về, rằng chưa bao giờ chứng kiến một năm kiệt quệ và rã rời, mọi thứ đều bị cắt giảm. Con người mất lòng tin và thù địch nhau, quăng vào nhau những lời nói gây “sát thương”. Lời nói coi vậy mà tạo ra những vết rạch không bao giờ lành. Có một câu thoại tôi nhớ hoài, khi xem bộ phim The Lord of the Rings, rằng “sự tàn ác không bao giờ ngơi nghỉ”. Như vậy, những ác duyên hay thiện duyên cũng do vô vàn căn kiếp tạo nên để ta gặp phải. Và cuộc đời luôn bắt ta chứng kiến những vòng lặp sướng khổ, giàu nghèo, trải qua hạnh phúc rồi khổ đau, bạo bệnh rồi khỏe mạnh nhưng chắc chắn là chẳng ai bất tử. 

Ảnh minh họa
Đứa trẻ đã nhắc tôi cười, bằng tình yêu chân thành của nó. Ảnh minh họa

Chỉ có trời và cây lá vẫn bất chấp, mùa vẫn sang và sắc lá thay màu. Bạn làm bánh táo bằng những trái táo thơm hái từ ngoài vườn, cùng mùi quế, mùi bơ… mà tạo nên yên bình và ấm áp. Bạn nói làm vậy để tự tin hơn và vậy là sống. 

Tôi nghĩ, hẳn là con người luôn có khả năng xoay xở trong bất cứ điều kiện, hoàn cảnh nào. Một năm quá nhọc nhằn cũng là một năm để ta tự học lấy sự bình lặng, học yêu thương và học sống. Phải chăng, sống được trong bất cứ thời nào mới là quan trọng? 

Minh Phúc

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.